Hai người phụ nữ t́nh cờ tṛ chuyện trong lúc đợi đón chồng ở sân bay Nội Bài. Người thứ nhất, ăn mặc chảnh chọe, là vợ một quan chức. Người thứ hai bồng một đứa bé và dắt theo một đứa bé khác, là vợ của một thanh niên đi xuất khẩu lao động (XKLĐ).
Khi câu chuyện chuyển sang chủ đề chồng, người vợ quan chức bắt đầu khoe: "Sau chuyến công tác đầu tiên, chồng tôi mua cho tôi chiếc túi xách Gucci hàng hiệu."
Người vợ thanh niên nhẹ nhàng đáp: "Trời đất, quư hóa quá!"
Người vợ quan chức tiếp tục: "Sau chuyến công tác thứ hai, anh ấy tặng tôi chiếc iPhone đời mới nhất."
Người vợ thanh niên vẫn b́nh thản: "Trời đất, quư hóa quá!"
Người vợ quan chức lại khoe khoang: "Chồng tôi sắp trở về từ chuyến đi công tác thứ ba, không biết lần này anh ấy sẽ mua ǵ cho tôi nữa."
Người vợ thanh niên vẫn nhẹ nhàng đáp: "Trời đất, quư hóa quá!"
Người vợ quan chức ṭ ṃ hỏi: "Thế khi chồng chị đi XKLĐ về, chị nghĩ anh ấy sẽ tặng ǵ cho chị?"
Người vợ thanh niên mỉm cười: "Tôi không biết nữa. Nhưng trước khi đi, anh ấy đă tặng tôi một năm học làm dâu bằng cách gửi tôi về nhà bố mẹ chồng."
Người vợ quan chức ngạc nhiên: "Trời đất, để làm ǵ vậy?"
Người vợ thanh niên từ tốn đáp: "Để học cách ứng xử. Ví dụ như thay v́ nói 'Mắc mớ ǵ tới bà?', tôi nói 'Trời đất, quư hóa quá!'"
VietBFsưu tập