Tin tức nóng về chuyện tranh giành quyền lực tại Việt Nam
Đại hội đảng CS XII đă khai mạc vào ngày 21 tháng 1 năm 2016. Trong lễ khai mạc Tổng Bí Thư Việt Cộng Nguyễn Phú Trọng đă có một cuộc phát biểu dài. Trong đó có nhiều ám chỉ cho việc chọn nhân sự chủ chốt 2016-2020.
Phóng viên BBC News b́nh về Đại hội XII
Toàn cảnh Khai mạc Đại hội Đảng XII Ngày 21 1
Diễn văn khai mạc của CTN Trương Tấn Sang
Phát biểu khai mạc đại hội 12 của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
Cụ rùa ở Hồ Hoàn Kiếm lăn ra chết
Đại hội đảng Cộng sản Việt Nam bước vào ngày thứ hai với nhiều ẩn số và cũng nhiều dự đoán bên ngoài nhưng chắc chắc những dự đoán chỉ là những dự đoán. Cụ rùa hồ Gươm chết nổi lềnh bềnh khiến cả nước xôn xao. Đó là những câu chuyện có thật!
Và cũng đến lúc giở một quẻ xem cái chết của cụ rùa có liên quan ǵ tới đất nước, vận mệnh dân tộc. Liệu việc xem qủe này có chính đáng? Và giữa cái chết của cụ rùa, với đại hội 12 tốn kém hàng núi tiền cũng như những em bé miền núi phải ăn cơm với muối rang gừng mỗi ngày để cầm hơi mà học có mối liên hệ ǵ?
Ở vấn đề thứ nhất, có sự trùng lặp khá thú vị, tôi gieo được quẻ Hỏa Thủy Vị Tế. Và lư giải quẻ này theo phương pháp kết hợp giữa Thái Ất Thần Kinh của cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm với Kinh Dịch Phan Bội Châu và Trung Thiên Dịch của cụ Trần Cao Vân. Ở ba cụ này có những điểm rất giống nhau, đó là bằng mọi cách, các cụ đă dời bỏ những phương vị gốc của Kinh dịch Trung Hoa để tạo riêng phương vị của các quẻ trong Việt Đồ (về mặt ư niệm).
Và, trở lại vấn đề trùng hợp thú vị, quẻ tôi gieo bằng đồng xu, ra được quẻ Khảm (hạ) và quẻ Li (thượng). Điều này giống y cái chết của cụ rùa, cụ chết nổi trên mặt hồ, nước thuộc Thủy, cung Khảm, cụ rùa đă cao tuổi, thuộc cung Li. Như vậy giữa quẻ gieo và quẻ biểu tượng lại trùng khớp.
Và quẻ Hỏa Thủy Vị Tế nói lên điều ǵ? Ở đây, có sự gặp nhau giữa nước và lửa. Có một vấn đề ai cũng thấy là nước và lửa không bao giờ hợp nhau, phải có sự “một mất một c̣n”. Trong trường hợp lửa quá mạnh, nước quá yếu th́ nước trở thành nơi cung cấp oxy để lửa cháy mạnh hơn, ngược lại, nước mạnh th́ lửa phải rụi.
Nhưng cũng cần đặt ra câu hỏi là cụ rùa có thực sự linh thiêng như người ta vẫn tưởng? Và giải quyết được câu hỏi cụ rùa có linh thiêng hay không th́ quẻ Hỏa Thủy Vị Tế mới có giá trị, mới giải quyết được câu hỏi liên quan đến đại hội 12 đảng CSVN.
Trở lại câu chuyện rùa đ̣i gươm của vua Lê Lợi, thử đặt một giả thuyết: Lúc đó, vua đi dạo cùng cận thần trên thuyền, thấy một con rùa to lớn xuất hiện, với bản năng con nhà vơ và có chút vơ biền, thích nhậu (như lời kể của Nguyễn Trăi khi gặp Lê Lợi lần đầu trong một đám giỗ, ông nh́n thấy một thanh niên ở trần trùng trục, mồ hôi nhuễ nhại, ngồi trên phảng vừa xắt thịt chó sắp vào lá chuối vừa nhai thịt chó nhoàm nhàm) th́ rất có thể nhà vua rút gươm phóng về phía con rùa nhưng không trúng. Rùa là loài háu ăn, thấy gươm rơi xuống nước, tưởng miếng mồi, bơi theo và ngoạm lấy.
V́ phải ngậm thanh gươm nặng nề nên lúc bơi rùa gục gật đầu để lấy đà. Đám quan lại, cận thần theo nhà vua biết rằng nếu để lộ chuyện nhà vua dùng kiếm giữ nước để phóng một con rùa mà cũng không trúng là chuyện quá bẽ mặt, ảnh hưởng đến quốc sự. Và hơn nữa có thể ảnh hưởng đến mạng sống của những ai chứng kiến v́ không ngoại trừ nhà vua phải giết người bịt tiếng, họ bèn thêu dệt chuyện rùa thần đ̣i gươm để mọi chuyện trở nên hợp lư và linh thiêng.
Nhưng từ khi câu chuyện rùa đ̣i gươm được thêu dệt, vấn đề khác lại xuất hiện, đó là mối tương ứng giữa rùa hồ Gươm và điện trường dân tộc. Hơn nữa, vương quyền và thần quyền vốn song hành, thứ ǵ nhà vua bảo linh th́ dân sẽ tin. Một cục đá nếu người ta chiêm bái lâu năm, năng lượng tập trung vào đó, nó sẽ linh thiêng theo kiểu “cục đá linh”. Một con rùa sống lâu năm, được cả dân tộc chiêm bái, kính ngưỡng từ thế kỉ này sang thế kỷ nọ, nhất định nó sẽ nhận được nhiều luồng điện trường của con người và trở nên linh thiêng. Thậm chí mỗi động thái của rùa sẽ mang một thông điệp nào đó về dân tộc, quốc gia đó. Trường hợp rùa hồ Gươm, có thể bản thân con rùa chỉ là con rùa nhưng chính nguồn năng lượng tâm linh của con người, đặc biệt là của số đông người Việt chiêm bái suốt mấy trăm năm nay, nhất định phải bản thân nó phải là một cụ rùa linh thiêng.
Và đó cũng là một hướng lư giải tại sao mỗi khi rùa xuất hiện đều trùng khớp với những sự kiện. Ví dụ như khi lễ hội ngàn năm Thăng Long – Hà Nội, rùa hiện lên với gương mặt buồn bă, u ám; Đám tang Đại tướng Vơ Nguyên Giáp đi qua, rùa lại ḅ lên bờ với vẻ mặt buồn thảm. Và đặc biệt, khi đất nước tràn lan nạn tham nhũng, cửa quyền, đám quan lại dốt nát, tham lam vô độ, rùa hiện lên với toàn thân lở lói, đau đớn… Tất cả đều do tương ứng năng lượng mà có. Khi năng lượng dân tộc thanh thoát, rùa sẽ mạnh khỏe, khi năng lượng đen đúa, rùa bệnh hoạn.
Và lần này, cụ rùa hiện lên với tư thế nổi lềnh bềnh, tắt thở vĩnh viễn ngay trước thềm đại hội 12 đảng Cộng sản Việt Nam. Giữa tư thế chết của cụ và môi trường chung quanh cụ lại cho ra quẻ Hỏa Thủy Vị Tế. Đây là quẻ cực xấu và cực tốt. Nó cực xấu với những ǵ đă ổn định, thành nếp, bởi mọi sự cố định trong quẻ Kư Tế và đảo lộn, thay đổi, cách mạng trong quẻ Vị Tế.
Đây là quẻ báo hiệu sẽ có biến rất lớn nhưng biến trong tịnh chứ không biến trong động. Nghĩa là biến theo đúng qui luật nhằm làm thay đổi, đổi mới mọi sự và cái biến này chưa hiện rơ, chưa gây náo động. V́ cả hai thế lực đều rất mạnh, đều ngang nhau nên vấn đề vẫn cứ giằng co, gườm nhau. Và quẻ cũng cho thấy ngay trong đại hội đảng có chung một thế lực nhưng lại phân hóa thành hai phe nhóm. Và cả hai phe nhóm này đều bị khống chế bởi phương Bắc.
Cụ thể, có thể thấy rằng giữa Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Phú Trọng từng là một phe, từng vẽ nên những kịch bản để cùng tại vị. Tuy nhiên, đến phút chót của hội nghị 14, Trọng giở quẻ, bởi bản thân Trọng có tướng lùn nhưng không ngũ đoản, thùy châu vững, kín tiếng nhưng mắt lại hoang t́nh, dễ thỏa hiệp và dễ ham hố. Chính điều này khiến cho Trọng rất dễ bị đảng Cộng sản Trung Quốc sai khiến, điều hành. Ngược lại, tướng của Dũng có sinh cốt, trán cao, mắt giàu sinh khí, tuy mũi “huyền đởm tị” – tức mũi túi mật nhưng hơi hốc, lộ rơ lông mũi, điều này khiến cho Dũng khó giữ được tiền mặc dù Dũng nắm tiền trong tay. Và những vụ Vinashine, Vinaline, dầu khí, ngân hàng, chứng khoán… đều mang lại tai tiếng cho Dũng, biến thành những mũi giáo để địch thủ đâm Dũng.
Nhưng có một vấn đề cần phải nh́n thấy là Dũng cứng đầu hơn gấp nhiều lần so với Trọng. Với mối quan hệ Trung Cộng – Việt Cộng, Trọng biết khai thác cái sự lú của ông ta để được việc, Dũng biết khai thác cái sự cứng đầu của ông ta để nắm quyền bính. Và cả hai dù có diễn kịch thân Tây ǵ đi nữa th́ vẫn không thoát khỏi ṿng kiếm tỏa của Trung Cộng. Cả Dũng, Trọng và bộ sậu chóp bu Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam đều là những con cờ trong ván cờ của Trung Cộng.
Nếu như trước hội nghị 14, Trung Cộng quan tâm đến con cờ Nguyễn Phú Trọng nhiều hơn bởi v́ sự tuân phục răm rắp của ông ta th́ đến những ngày cận kề đại hội 12, Trung Cộng lại chuyển hướng quan tâm Nguyễn Tấn Dũng nhiều hơn. Và cũng rất có thể đây là nước cờ họ đă tính trước rất lâu và mọi sự dzic dzăc đều nằm trong dự tính của họ.
Bởi hội nghị 14 là một phép thử. Và kết quả của phép thử này là Nguyễn Tấn Dũng vẫn nắm được số đông ủng hộ gấp nhiều lần so với Nguyễn Phú Trọng. Và phép thử này cũng cho thấy Nguyễn Phú Trọng độc đoán một cách lú lẫn, không những không lấy được ḷng người mà c̣n để lộ quá rơ ư đồ quyền bính. Nếu lựa chọn giữa Nguyễn Tấn Dũng cứng đầu và Nguyễn Phú Trọng chịu đấm ăn xôi, chắc chắc Trung Cộng sẽ chọn Nguyễn Tấn Dũng.
Bởi chọn một kẻ răm rắp nghe theo ḿnh với chọn một kẻ cứng đầu, khó sai bảo, kẻ cao cờ sẽ chọn kẻ cứng đầu khó sai bảo. V́ chọn kẻ cứng đầu th́ sẽ có được cả hai gồm kẻ răm rắp nghe theo và kẻ cứng đầu, ngược lại chọn kẻ răm rắp nghe theo chỉ được mỗi hắn ta và phải luôn đề pḥng trở lực từ kẻ cứng đầu. Và bài học thu phục Mạnh Hoạch trong nhiều lần của Gia Cát Lượng không phải là bài học không có giá trị của Trung Quốc.
Nhưng cả Trung Cộng và Việt Cộng đều bị hở sườn trong nước cờ diễu binh đại hội 12. Họ đề pḥng nhân dân nổi dậy nhưng họ không đề pḥng nhân dân nh́n thấy tử huyệt của họ. Và tử huyệt của chế độ lúc này lại nằm ở chỗ những bữa cơm muối rang gừng của học tṛ nghèo miền núi, ở những người đói ăn mà truyền thông chế độ đă loan tải. Điều này khiến cho họ nghiễm nhiên trở thành thế lực cướp bóc trong mắt nhân dân phản tỉnh.
Trở lại với quẻ Hỏa Thủy Vị Tế, trong quẻ này, lực âm quá nặng, và khí dương tuy bắt đầu nhen nhóm nhưng lại có trợ lực rất mạnh từ các hào quẻ hạ. Như vậy, khí dương từ nhân dân và sẽ gây tác động không nhỏ lên quẻ thượng, tức nhà cầm quyền. Mặc dầu quẻ thượng vẫn chứa nhiều âm khí nhưng nó được biểu thị bằng cái chết, tượng rùa chết trong lúc khí dương từ nhân dân ngày càng trưởng thành, chi phối và tác động rất mạnh đến khí âm. Điều này sẽ dẫn đến một hiện tượng là có biến, tức có Cách Mạng.
Và lúc này, cho dù Dũng, Trọng, Phúc, Sang, Hùng, và kính thưa các loại đảng viên cao cấp khác có muốn giữ độc tài cũng rất khó. Bởi bản thân của họ dù không muốn cũng phải tự chuyển hóa để khỏi chết ch́m trong luồng khí dương mạnh dần lên của nhân dân. Đặc biệt, có một hào động đến từ phía quẻ hạ, trong đó tượng công cụ lao động. Rất có thể người lao động Việt Nam, giới công nhân, nông dân và những nhà tranh đấu bảo vệ lao động Việt sẽ có một tác động đáng kể nào đó trong công cuộc cách mạng Việt Nam kể từ khi TPP có hiệu lực.
Mọi chuyện vẫn đang ở phía trước. Nhưng chắc chắn năm 2016 sẽ có những biến động cực lớn cho dù nó chưa có thành tựu rơ ràng. Nhưng khi khí âm bị triệt dần, chuyện này tương ứng với hệ thống ngân hàng, chứng khoán và xuất khẩu gạo, xuất khẩu dầu thô, xuất khẩu điện, khoán sản bị khủng hoảng trầm trọng. Và nhà nước bắt buộc phải chuyển hóa.
Có thể nói rằng năm Bính Thân là một tấm ván đà cho dân tộc Việt Nam bước vào trang sử mới, thành tựu không nằm trong năm này nhưng đây là năm cực kỳ quan trọng.
Truyện ngắn “Ngã Ba Cuộc Đời“ tôi viết cách nay đã gần ba mươi năm. Dựa trên câu chuyện có thật về một sinh viên khoa ngữ văn Đại học tổng hợp Hà Nội và một thanh niên sống bằng nghề làm thuê, ở đợ ven Sông Hậu Giang. Họ là hai anh bộ đội chung một đơn vị, cùng tiếp quản, chứng kiến giờ phút hấp hối của Sài Gòn. Chiến tranh kết thúc, người sinh viên ở lại với giảng đường Đại học Sài Gòn. Và anh bạn chuyên nghề ở đợ, dũng cảm (đỡ đòn) cưới cô bồ, khi còn trong rừng của chính ủy sư đoàn làm vợ, do vậy được theo chân đồng chí chính ủy chuyển về Ban tuyên huấn thành ủy. Tốt nghiệp đại học, anh cựu sinh viên được phân về làm báo. Lúc này, anh bạn ở đợ tuy học vấn mới qua lớp xóa nạn mù chữ, nhưng được theo dõi mảng tư tưởng báo chí của thành phố. Từ đây, mâu thuẫn và sự đấu tranh giữa hai người bạn xảy ra. Truyện ngắn của tôi, mới chỉ dừng lại ở đó.
Nhưng sau này được biết, cuộc chiến đấu ấy vẫn tiếp diễn, và anh cựu sinh viên đã thất bại, bị đẩy ra học lớp báo chí tuyên truyền (cùng khóa với nhà văn Phạm Thành Bà Đầm Xòe, nhà báo Nguyễn Đình Ấm…) ngoài Hà Nội: Cho khuất mắt, như lời của các đồng chí tuyên huấn lúc đó.
Có lẽ, đã rút ra bài học, hay trong cái rủi có cái may, được làm việc gần Đảng, gần Trung ương, đồng chí cựu sinh viên sau đó trèo cao, đổi tánh, trở nên mưu mô tàn bạo gấp nhiều lần so với đồng chí gốc gác làm thuê ở đợ, đang trèo đầu cỡi cổ ở Sài Gòn.
Nhắc lại câu chuyện cũ rích trên với ông bạn, chủ võ đường ở trung tâm thành phố Leipzig. Bởi, sáng nay hắn đi đâu đó, rồi tạt vào nhà kể:
-Thằng Tuấn Tú con rể tay Trung tướng Tư lệnh cảnh sát cơ động, xuất thân từ mõ làng (MC) đài truyền hình, chui vào ngành công an. Từ cấp úy có mấy năm đã lên tá, rồi một phát hắn phọt thẳng lên Phó ban tư tưởng Trung ương đoàn.
Tôi bảo, những chuyện tương tự như vậy, đã xảy ra từ đời tám hoánh nào rồi. Nhưng hắn cự lại, biết là thế, nhưng thời gian này, trắng trợn và bỉ ổi hơn rất nhiều. Thấy tôi im lặng, hắn phàn nàn như thay cho lời giải thích:
Tất nhiên, khi đóng cửa các trường đại học trên, sẽ dư ra thời gian, công sức, và tiền thuế của dân cũng kha khá. Khoản này, nên tổng động viên dành riêng cho các đồng chí cán bộ lãnh đạo. May ra sợ bội thực, các đồng chí đỡ gặm vào tiền xây cầu đường, trường học của các cháu học sinh đói rách nông thôn miền núi.
Có lẽ, không có gì buồn hơn, khi quân đội cũng tụ thành những đám kiêu binh, hè nhau cưỡng chế, đánh dân, chỉ vì miếng mồi đất đai. Vâng, đắng cay và thương thay cho những nông dân quanh năm úp mặt xuống đất, chổng mông lên giời, lại bị chính những đứa mình nuôi dưỡng bóp cổ, ức hiếp.
Trong bữa nhậu đầu năm mới vừa rồi, ông bạn quê Vĩnh Phúc khật khừ kể, một lần về thăm quê được chứng kiến cảnh cưỡng chế ruộng đất. Bộ đội đánh dân, và dân vác dao nghênh chiến… vậy là máu đổ. Không biết đúng sai thế nào, nhưng nhìn thấy phát kinh.
Là cựu quân nhân chống giặc Tàu, hắn cảm thấy xấu hổ và lẩm bẩm: Quân đội được nhân dân nuôi dưỡng nhiệm vụ là bảo vệ Tổ Quốc, làm quái gì có quyền, và trách nhiệm tham gia cưỡng chế thu hồi, dù ruộng đất đó của bất kỳ ai, kể cả đất quốc phòng. Nếu dân sai đã có cơ quan hành chính địa phương. Khi quân đội, công an dính vào đầu tư, buôn bán đất đai sẽ trở thành ông trời con, với những kiêu binh và lãnh địa riêng, chắc chắn chế độ, xã hội đến ngày mạn vận.
Tuy nhiên, có một điều rất ư tréo ngoe, tuy dân è cổ nuôi, nhưng bộ đội, công an lại thuộc về Đảng. Đảng cho công an, quân đội quyền lực. Quyền lực là một thứ thuốc phiện, ma túy tổng hợp. Khi lên cơn, người nuôi trái ý, không đủ sức lực, tiền tài phục dưỡng, con nghiện đè dân bóp cổ là lẽ đương nhiên. Do vậy, muốn thoát ra khỏi cái thòng lọng ấy, người dân chỉ còn cách triệt tiêu kẻ cung cấp thuốc phiện, ma túy.
Có lẽ, quyền lực (cái thứ thuốc phiện hạng nặng này), gắn liền với cơm áo gạo tiền, nên khi còn làm việc cấm thấy bác nào há mồm. Thế mà, khi về hưu, hoặc sắp hết chức quyền, bác nào bác nấy đều lắm mồm, nhiều tiếng cả. Bác cứng vía thì mạnh mồm cao giọng chửi, bác nào yếu bóng vía hơn cứ thì thà thì thụp như buôn bạc giả ấy. Năm ngoái, được hai tuần ở Hà Nội, tôi được gặp lại khá nhiều bạn bè cũ. Có một số là công an và quân đội, đều thượng tá, đại tá ở cái tuổi 55 buộc phải về hưu. Trong bàn nhậu, chỗ đông người, chẳng úp mở gì, mấy thằng này chửi chính sách, chế độ cứ oang oang. Mà chẳng cứ mấy ông cán bộ trung cao cấp hết đát, hay mấy bác tép riu, tầm cỡ Tổng bí, Thủ Tướng đến các ông Bộ trưởng về vườn, hoặc sắp về vườn đều đổi giọng cả. Gần đây nhất, có thể thấy mấy chục năm từ Bộ phó, Thống Đốc rồi ngự trên chiếc ghế Thủ Tướng, bác Ba Dũng toàn đi mây về gió với Boxit, Vinashin…và ngó ra mấy cái nhà Bank, ngân hàng ở những tận Hoa Kỳ, Thụy Sỹ… Có khi chó nào bác nhòm xuống gầm giường bệnh viện, đếm bao nhiêu bệnh nhân chui ở trong đó. Hay ngó tới nghệ thuật đu dây của các cháu để qua sông tới trường học đâu. Thế mà đánh đùng một phát, thấy cái đích về ôm đít vợ sắp tới gần, bác Ba Dũng thốt ra câu, làm lòng người thấy rung rinh: Nhìn người dân đi khám bệnh thấy thương quá.
Đấy cũng là một dạng diễn. Nhưng nói đến diễn, mà diễn này là tính từ, chứ không phải là động từ nhé. Bảo đảm trình độ bác Ba Dũng thua cụ Tổng Trọng (Nguyễn Phú Trọng) rất xa. Cụ khóc, cụ cười, cụ nhăn lúc nào cũng y khớp, hòa tan vào hoàn cảnh, tâm trạng con người xung quanh. Từ khi chưa nhận chức, hay đang đương nhiệm, kể cả lúc lung lay tưởng như sắp phải về cho vợ mớm cơm, thay tã, miệng cụ lúc nào cũng: Vì dân, thương dân, và không tham quyền cố vị. Ấy thế mà, có bọn nó chơi đểu cụ. Bọn này, không phải phản động nước ngoài, hay diễn biến diễn beo gì, mà là đồng chí của cụ. Thế mới đau chứ! Nó bảo: Vì dân, nhưng thực ra vì cụ thì có. U80 rồi, cụ vẫn ôm chặt chiếc bánh quyền lực, nào có khác bé Chã, cu Tũn. Tuy đã ứ hự, no xôi chán chè, nhưng thà bóp nát, đạp đổ chứ nó chẳng chịu chia phần cho ai. Các cụ nhà ta xưa nay nói cấm có sai: Một già một trẻ bằng nhau.
Sau này, có lẽ phải đề nghị, đến lượt, các bác có diễn xin diễn kheo khéo một chút. Cứ mãi như thế này, ngượng chết đi được.
Có lẽ, chưa khi nào xã hội, tình người thối nát, lưu manh hóa như hiện nay. Sự xâu xé ấy, không chỉ ở ngoài xã hội, mà nó còn là căn bệnh ung thư di căn sống còn ở ngay cấp cao nhất của Đảng. Đây chẳng phải thằng phản động nào phao tin, nói nhảm, nói xấu, mà chính đồng chí Nhị Lê Phó Ban Biên Tập Tạp Chí Cộng Sản, cơ quan nghiên cứu, phát ngôn của Đảng đã mổ xẻ. Và theo Nhị Lê không ít cán bộ, Đảng viên, tức là rất nhiều cán bộ Đảng viên cắp trộm, mua quan bán chức…thậm chí chém giết lẫn nhau để tranh giành quyền lực. Để làm được những việc đó chắc hẳn phải là Đảng viên cao cấp, quyền hành nghiêng ngả. Và cũng theo Nhị Lê, thành phần này: Không còn là con người. Vậy chúng đã trở thành con gì? Hay một thứ quái thai của thời đại. Nó đông nhung nhúc từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài như vậy, cụ Mác có đội mồ sống dậy cũng chẳng cứu được…
Và để kết thúc bài viết, ghi lại những câu chuyện lộn xộn đầu năm, chúng ta nên đọc lại đoạn trích trong bài “ Nhận Diện Và Đột Phá Những Nguy Cơ TrongĐảng Hiện Nay“ của Phó Ban Biên Tập Tạp chí Cộng Sản Nhị Lê:
“Điều đáng lo ngại là, họ nhân danh Đảng, nhân danh tổ chức để làm những việc đồi bại, táng tận lương tâm: tham nhũng, ăn cắp của công, ḅn rút của cải của Nhà nước, của nhân dân, mua quan bán chức, chạy chức, chạy quyền, chạy tuổi, chạy tội… T́nh trạng “phai Đảng”, “nhạt Đảng”,… đang lan nhiễm trong không ít cán bộ, đảng viên. Họ đối xử với nhau “lạnh tanh máu cá”, thậm chí chà xéo cả lên t́nh người, t́nh đồng chí để giành đoạt cho ḿnh quyền lực, lợi lộc cá nhân và cho phường hội. Một số người không c̣n cả liêm sỉ, mà nói như người xưa: Không có liêm sỉ th́ không thành người được nữa!“
Đúng vào lúc các đại biểu đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) trên cả nước tập trung về Hà Nội th́ một tin vui vang lên từ đảo Đài Loan. Ngày Thứ Bảy 16/1 vừa qua hơn 8 triệu cử tri Đài Loan đă đi bỏ phiếu bầu Tổng thống nước Cộng ḥa Đài Loan. Hai đảng lớn nhất là Quốc Dân Đảng và Đảng Dân Tiến tranh cử rất quyết liệt v́ có hai quan điểm chính trị trái nguợc nhau đối với Trung quốc lục địa do Đảng Cộng sản Trung Quốc (CSTQ) cai trị.
Quốc Dân Đảng là đảng kỳ cựu chống Cộng bị thua trận rút về cố thủ trên đảo Đài Loan từ năm 1949, mấy năm nay đă thay đổi thái độ là dần dần chịu khuất phục đảng CSTQ, tăng cường quan hệ hợp tác hữu nghị với Bắc Kinh. Đảng này có số đông đảng viên già nua, bảo thủ đă có thỏa thuận ngầm với Bắc Kinh năm 1992, với nội dung đồng thuận: Trung Quốc và Đài Loan là một quốc gia thống nhất tạm thời có 2 chế độ khác biệt, và «Bắc Kinh sẽ đ́nh chỉ quan hệ với chính quyền Đài Loan nào không thừa nhận đồng thuận trên» .
Mấy năm nay từ khi chuẩn bị cuộc bầu Tổng thống đầu năm 2016, quan hệ giữa 2 bên eo biển Đài Loan ngày càng căng thẳng. Tổng Bí thư Tập Cận B́nh và cận thần của ông ta đang lo ngày lo đêm về kinh tế suy giảm, nợ quốc gia chồng chất, dự trữ ngoại tệ vơi đi quy mô lớn từng tháng một, chiến dịch chống tham nhũng «diệt ruồi, săn hổ» c̣n dở dang, th́ t́nh h́nh Hồng Kông và Đài Loan, cùng theo «một nước, 2 chế độ» trở nên cực kỳ bấp bênh, nguy hiểm. Phong trào «Hoa Hướng Dương», rồi phong trào «Ô Dù» chưa dứt, th́ trong những ngày đầu năm, hàng mấy ngàn thanh niên Hồng Kông lại xuống đường đ̣i thả các nhân viên hiệu sách bị mất tích, chỉ v́ các hiệu sách này đă bày bán cuốn sách kể lại những cuộc phiêu lưu t́nh ái của Tổng bí thư Tập Cận B́nh vốn nổi tiếng là nghiêm chỉnh về mặt vợ con.
Tuy vậy cuộc bầu Tổng thống Đài Loan vẫn là mối lo to lớn nhất. Chả vậy mà ngày 7/11/2015, ông Tập Cận B́nh đă có cuộc gặp lịch sử với nguyên Tổng thống, Chủ tịch Quốc Dân Đảng Mă Anh Cửu tại Singapore sau hàng nửa thế kỷ gián đoạn, chỉ với mục đích tăng thêm sức nặng cho ông Chu Lập Luân, chủ tịch mới của Quốc Dân Đảng đồng thời là ứng cử viên Tổng thống khi bầu cử đă đến nơi. Báo chí Bắc Kinh không chút ngượng ngùng nhắc lại là hiện có hơn 1 ngàn tên lửa tầm trung chĩa vào Đài Loan nhằm đe dọa các cử tri của đảo quốc này. Gần cuối năm trước, Trung Quốc c̣n huy động 2 quân đoàn thực hiện một cuộc tập trận, đối tượng tiến công để tiêu diệt là mô h́nh Phủ Tổng thống Đài Loan giữa thủ đô Đài Bắc, dựng lên lớn như thật.
Nhân dân Đài Loan không hề sợ hăi. Họ tin tuởng ở quân đội được trang bị hiện đại, huấn luyện tốt, lại có Hiệp ước pḥng thủ chung với Hoa Kỳ với nội dung bên nào bị tấn công th́ bên kia sẽ tận lực hỗ trợ (theo đạo Luật Taiwan Relations Act). Hoa Kỳ cũng luôn bán vũ khí và trang bị quân sự hiện đại cho Đài Loan, tàu chiến Hoa Kỳ thường có mặt ở các quân cảng Đài Loan và gần eo biển này.
Kết quả bầu cử là Bà Thái Anh Văn, từng tốt nghiệp Đại Học Cornell, Hoa Kỳ, và Tiến sỹ Kinh tế Đại học London, Anh quốc, Giáo sư Đại học Đài Loan, đă trúng cử với đa số áp đảo là 58,1%, ông Eric Chu được 32,5 %. Ngay tối 16/1 ông Eric Chu đă cúi đầu xin lỗi những cử tri đă bỏ phiếu cho ông, đồng thời gửi điện chúc mừng bà Thái Anh Văn. Theo Tân Hoa Xă, sáng 17/1 Nhân dân Nhật báo Bắc Kinh ra xă luận đe dọa bóng gió xa xôi «Con tàu phát triển ḥa b́nh có thể gặp sóng lớn và gặp biển động dữ dội». Hoàn cầuThời báo của Bắc kinh cũng ḥa giọng răn đe: «Trung Quốc sẽ kiên quyết chống lại mọi mưu toan độc lập của đảo Đài Loan».
Được các báo hỏi về quan hệ với Bắc Kinh ngay sau khi trúng cử, bà Thái Anh Văn cho rằng lúc này cần giữ sự «ổn định trong quan hệ», nhưng về chính sách vẫn để ngỏ cho nguyện vọng của nhân dân, theo đúng một chế độ dân chủ. Báo Đài Loan nhận xét bà Thái Anh Văn rất kiên định, từ tốn, có suy tư chính trị sâu sắc riêng của một học giả có bản lĩnh. Đảng Dân Tiến rất trẻ, cả về thành viên và tư duy; nhiều đảng viên thuộc thành phần học sinh, sinh viên, nhà kinh doanh vừa và nhỏ, rất năng động, hoạt bát, luôn có sáng kiến bền bỉ vận động dư luận.
Thế là ở châu Á gần đây, có 2 phụ nữ được cử tri tín nhiệm bầu vào chức vụ cao nhất. Tháng 11/2015, bà Aung San Suu Kyi , lănh đạo của Liên Minh Dân chủ, thắng cử sau 15 năm bị giam cầm và quản chế, tham gia chính sự trên tư cách là thủ lănh của đảng đa số trong Quốc hội .
Việt Nam đâu thiếu những phụ nữ vừa có tài vừa có tâm. Trong hơn 30 tổ chức xă hội dân sự đă xuất hiện không ít nữ lưu kiên cường, thông minh. Đó là Lê Thị Công Nhân, Đỗ Thị Minh Hạnh, Bùi thị Minh Hằng, Tạ Phong Tần, Huỳnh Thục Vy, Hồ Thị Bích Khương, Cấn Thị Thêu, Trần Thị Thà, nữ nghệ sỹ Kim Chi… Trong những ngôi sao ấy rồi sẽ xuất hiện những Aung San Suu Kyi, những Thái Anh Văn của Việt Nam.
Cũng xin nói thêm là 2 nhà lănh đạo nữ trên đây đều nung nấu tinh thần thoát Trung rất kiên định. Bà Aung San Suu Kyi từng không cho Trung Quốc xây đập lớn làm hại môi trường và đất của nông dân, ngăn chặn không cho «Con đường tơ lụa», giấc mộng hăo của Tập Cận B́nh, chạy qua Myanmar, xuống Vịnh Tích Lan để ra Ấn Độ Dương.
Bà Thái Anh Văn cho rằng hiện có một nước Trung Quốc với 2 chế độ chính trị, nhưng không bao giờ Đại Lục có thể thôn tính được Đài Loan, trái lại chính Đài Loan đang nêu tấm gương sáng rất sinh động, hấp dẫn về Tự do, Dân chủ cho lục địa, để rồi sẽ chỉ có một nước Trung Quốc Dân chủ và Thống nhất phi cộng sản mà thôi. Nhất định điều đó sẽ thành sự thật.
Mong rằng tinh thần tự chủ, độc lập dân tộc, kiên định thoát Trung, gắn bó với thế giới Dân chủ của 2 nhà lănh đạo nữ ở rất kề cận VN ta ở hai phía Tây và Đông, sẽ làm cho 1510 đại biểu Đại Hội XII suy nghĩ sâu rộng để phát biểu lên chính kiến riêng của ḿnh mà mỗi người cho là đúng đắn, theo lẽ phải, theo quy luật phát triển của tự nhiên và xă hội.
Xin các vị nhớ cho rằng chủ nghĩa Mác – Lê, chủ nghĩa xă hội kiểu mác-xít, chủ nghĩa cộng sản ảo vọng xa xăm, chế độ độc đảng phản dân chủ…mà các dự thảo văn kiện do Bộ Chính trị cổ lỗ cũ áp đặt cho Đại hội này đều là những rác rưởi, cặn bă bị gần hết cả loài người đào thải, đă thối rữa.
Bùi Tín
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Hahahahaha....!!!
VC bây giờ biết thêm hai chữ "Văn Minh" vào cái nhăn hiệu dân chủ, công bằng. Chỉ có điều là hai chữ đó ghép cùng với những chữ kia th́ có ư nghĩa ǵ? Có lẽ đây là cái lối chơi chữ của bọn vô học thức và vô giáo dục.
Tổ cha nó cái đám gọi là lănh đạo. Không một thằng nào có khả năng tự soạn cho ḿnh một bài diễn văn. Cả khi người ta đă soạn thảo cho rồi mà đọc vẫn cứ bị.....cà lăm. Một lũ thú vật đội lốt người lại đứng trên cao mà sủa liên hoàn. Nh́n cái thằng chó chết NPT cứ gục đầu mà đánh vần từng chữ thật khó mà nhịn được cười.
Last edited by phokhuya; 01-22-2016 at 03:25.
The Following 3 Users Say Thank You to phokhuya For This Useful Post:
Hahahahaha....!!!
VC bây giờ biết thêm hai chữ "Văn Minh" vào cái nhăn hiệu dân chủ, công bằng. Chỉ có điều là hai chữ đó ghép cùng với những chữ kia th́ có ư nghĩa ǵ? Có lẽ đây là cái lối chơi chữ của bọn vô học thức và vô giáo dục.
Tổ cha nó cái đám gọi là lănh đạo. Không một thằng nào có khả năng tự soạn cho ḿnh một bài diễn văn. Cả khi người ta đă soạn thảo cho rồi mà đọc vẫn cứ bị.....cà lăm. Một lũ thú vật đội lốt người lại đứng trên cao mà sủa liên hoàn. Nh́n cái thằng chó chết NPT cứ gục đầu mà đánh vần từng chữ thật khó mà nhịn được cười.
Don't they feel embarrassed reading their speeches ??? LOL!!!
Hahahahaha....!!!
VC bây giờ biết thêm hai chữ "Văn Minh" vào cái nhăn hiệu dân chủ, công bằng. Chỉ có điều là hai chữ đó ghép cùng với những chữ kia th́ có ư nghĩa ǵ? Có lẽ đây là cái lối chơi chữ của bọn vô học thức và vô giáo dục.
Tổ cha nó cái đám gọi là lănh đạo. Không một thằng nào có khả năng tự soạn cho ḿnh một bài diễn văn. Cả khi người ta đă soạn thảo cho rồi mà đọc vẫn cứ bị.....cà lăm. Một lũ thú vật đội lốt người lại đứng trên cao mà sủa liên hoàn. Nh́n cái thằng chó chết NPT cứ gục đầu mà đánh vần từng chữ thật khó mà nhịn được cười.
Nghe mấy con khỉ lên ê a đọc bài mà cụ rùa c̣n chán đến chịu không nổi, lăn đùng ra chết. Nói dai, nói dài, nói dỡ, nói đến cả hội trường ch́m trong giấc ngũ là truyền thống của mấy cái đại hội này. Diễn văn không phải là lên đọc trả bài như học sinh lớp 1. OMG
The Following 3 Users Say Thank You to eaglevn For This Useful Post:
Nghe mấy con khỉ lên ê a đọc bài mà cụ rùa c̣n chán đến chịu không nổi, lăn đùng ra chết. Nói dai, nói dài, nói dỡ, nói đến cả hội trường ch́m trong giấc ngũ là truyền thống của mấy cái đại hội này. Diễn văn không phải là lên đọc trả bài như học sinh lớp 1. OMG
thang nao len cung duoc, phai danh duoi giac tau ra khoi lanh tho cua VietNam do Ong Cha ta da de lai, chu khong phai la tay sai ban nuoc cho giac tau!
Hahahahaha....!!!
VC bây giờ biết thêm hai chữ "Văn Minh" vào cái nhăn hiệu dân chủ, công bằng. Chỉ có điều là hai chữ đó ghép cùng với những chữ kia th́ có ư nghĩa ǵ? Có lẽ đây là cái lối chơi chữ của bọn vô học thức và vô giáo dục.
Tổ cha nó cái đám gọi là lănh đạo. Không một thằng nào có khả năng tự soạn cho ḿnh một bài diễn văn. Cả khi người ta đă soạn thảo cho rồi mà đọc vẫn cứ bị.....cà lăm. Một lũ thú vật đội lốt người lại đứng trên cao mà sủa liên hoàn. Nh́n cái thằng chó chết NPT cứ gục đầu mà đánh vần từng chữ thật khó mà nhịn được cười.
Quote:
Originally Posted by eaglevn
Nghe mấy con khỉ lên ê a đọc bài mà cụ rùa c̣n chán đến chịu không nổi, lăn đùng ra chết. Nói dai, nói dài, nói dỡ, nói đến cả hội trường ch́m trong giấc ngũ là truyền thống của mấy cái đại hội này. Diễn văn không phải là lên đọc trả bài như học sinh lớp 1. OMG
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.