
Theo nguyên tắc thông thường, gia đ́nh hôn nhân được thành lập từ t́nh yêu đôi lứa, hai người thương nhau rồi cưới nhau. Nhưng ở xă hội xưa, nhiều hôn nhân do cha mẹ chỉ định, con cái chỉ có vâng lời, không cần t́nh yêu, chỉ cần bổn phận.
Bây giờ ta nói hôn nhân ép buộc là ác, phải để cho trẻ thiết lập hôn nhân gia đ́nh bằng t́nh yêu th́ sẽ là gia đ́nh hạnh phúc. Nhưng bất ngờ, kết quả ngược lại, hôn nhân do trẻ thiết lập từ t́nh yêu lại rất dễ tan vỡ, tỉ lệ li dị tăng dần. Hôn nhân do chỉ định ép buộc của cha mẹ lại bền vững hơn. Tại sao vậy?
Hôn nhân do t́nh yêu tuy có vẻ đẹp, nhưng là hôn nhân của bản năng và cảm tính, dễ đổi thay theo cảm xúc, dễ bị tác động bởi buồn thương giận ghét liên tục. C̣n hôn nhân do chỉ định là hôn nhân của lư trí, của tinh thần trách nhiệm, của nề nếp gia phong, không lệ thuộc cảm xúc, chỉ cần tuân thủ kỷ cương là được. T́nh cảm yêu đương vợ chồng phải giấu phía sau bổn phận quy tắc. Không ngờ đó chính là chân lư.
Chân lư là, để có hôn nhân gia đ́nh bền vững th́ phải theo công thức như sau:
HÔN NHÂN = TRÁCH NHIỆM + TUÂN THỦ GIA PHONG + T̀NH YÊU THƯƠNG (Lẽ ra nên thêm PHƯỚC nữa)
T́nh yêu chỉ là một phần nhỏ, c̣n lại phần lớn chính là lư trí để có tinh thần trách nhiệm, lư trí để tuân thủ gia phong.
Nơi xă hội xưa, trẻ được dạy sử dụng lư trí rất sớm, biết tuân thủ gia phong, biết có trách nhiệm, nên khi lập gia đ́nh, chúng xử sự theo đúng công thức của trời đất, đúng công thức của tâm lư, đúng công thức của nghiệp duyên. Nhờ vậy mà gia đ́nh bền vững.
Bây giờ các cặp yêu nhau chỉ thuần cảm xúc rồi đ̣i cưới, không ai cản nỗi, và chia tay cũng nhanh.
Muốn khắc phục t́nh trạng hôn nhân chết non, các cặp đôi phải gấp rút thay đổi công thức của hôn nhân theo chuẩn của trời đất là t́nh cảm phần ít, nâng cao tính lư trí, tinh thần trách nhiệm, tu dưỡng đạo đức, biết làm phước, gia đ́nh có nội quy phải tuân thủ, có thưởng phạt nghiêm minh... Biết đâu rồi ta lại chứng kiến những cặp đôi sẽ sống với nhau tới già, cùng nhau đi chùa, tu hành, tụng kinh, lễ Phật, ngồi thiền, rồi lại dắt tay nhau ra về khi ánh trăng nghiêng trên trời xa...
VietBF@sưu tập