Tôi từng nghĩ, khi cưới được người vợ đảm đang, gia đ́nh sẽ luôn ấm êm, trọn vẹn. Nhưng sau 5 năm hôn nhân, đặc biệt là hai năm gần đây, cuộc sống của tôi có đầy mâu thuẫn khó giải quyết.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi vợ tôi quyết định ăn chay trường. Ban đầu, tôi tôn trọng lựa chọn của cô ấy. Ăn chay tốt cho sức khỏe, tôi nghĩ vậy và cũng không ngại thử nghiệm vài bữa cơm chay. Nhưng vấn đề thực sự bắt đầu khi cô ấy kiên quyết không chỉ ăn chay cho riêng ḿnh, mà c̣n muốn cả gia đ́nh phải theo.
Những ngày thường, mâm cơm nhà tôi chỉ toàn rau luộc, đậu phụ và các món làm từ nấm, đôi khi có thêm vài loại hạt mà tôi thậm chí chẳng biết tên. Cô ấy nói rằng, ăn chay là tốt cho tâm hồn và sức khỏe. Nnhưng tôi chỉ thấy cơ thể ḿnh ngày càng mệt mỏi v́ thiếu chất.
Tôi bận rộn với công việc, không có thời gian để tự nấu. Cứ nghĩ về nhà sẽ được ăn một bữa cơm nóng sốt, có thịt cá như những gia đ́nh khác, nhưng điều đó đă trở thành điều xa xỉ.
Từ khi vợ tôi quyết định ăn chay, cuộc sống của gia đ́nh tôi trở nên căng thẳng và đầy mâu thuẫn (Ảnh minh họa: KT).
Tôi góp ư, thậm chí yêu cầu vợ nấu thêm vài món mặn cho tôi, nhưng cô ấy chỉ nhẹ nhàng đáp: "Anh có thể mua ngoài tiệm nếu muốn ăn mặn. Em không muốn chạm vào thịt cá".
Cảm giác chán chường khiến tôi nhiều lần phải ra ngoài ăn cơm tiệm. Nhưng đồ ăn sẵn không bao giờ ngon và ấm cúng như cơm nhà, khiến tôi thèm khát hơn bao giờ hết một bữa cơm gia đ́nh đúng nghĩa.
Tết năm ngoái là đỉnh điểm của mọi mâu thuẫn. Vợ tôi nhất quyết không làm bất kỳ món mặn nào, dù đă thắp hương và cúng gia tiên. Mẹ tôi phàn nàn: "Ngày Tết phải có gà luộc, thịt đông, mới đúng lễ nghĩa. Cúng chay thế này, ông bà sao mà hưởng được?".
Vợ tôi chỉ im lặng, không căi lại mẹ chồng, nhưng vẫn giữ quan điểm của ḿnh. Cô ấy nói: "Ăn chay là ḷng thành, không phải món ăn quyết định sự kính trọng với tổ tiên".
Nhưng tôi biết, mẹ tôi rất buồn. Nh́n mâm cơm Tết với chỉ vài món rau củ, tôi thấy ḷng ḿnh như thắt lại. Đó đâu phải là cái Tết mà tôi từng mong đợi?
Tết năm nay, tôi hy vọng, mọi chuyện sẽ khá hơn. Tôi đă chủ động gợi ư với vợ rằng, chỉ cần một mâm cơm đầy đủ thịt cá vào bữa cơm tất niên thôi cũng đủ làm cả nhà vui. Nhưng cô ấy lại từ chối.
Buổi tối hôm đó, tôi tức giận bỏ ra ngoài, để mặc vợ con ở nhà. Khi tôi về, mâm cơm vẫn là những món chay quen thuộc. Con trai tôi th́ thầm: "Bố ơi, con thèm thịt gà rán".
Lời nói của con như giọt nước tràn ly. Tôi đă căi nhau lớn tiếng với vợ ngay trước mặt con. Cô ấy khóc, nói rằng tôi không tôn trọng đức tin và lối sống của ḿnh. Tôi cũng chẳng giữ được b́nh tĩnh, nói rằng cô ấy chỉ biết đến bản thân mà không hề nghĩ cho chồng con.
Đêm đó, cả hai chúng tôi đều không ngủ. Tôi nằm suy nghĩ về những năm tháng đă qua, tự hỏi liệu cuộc hôn nhân này có c̣n cứu văn được không?
Tôi không phản đối việc vợ ăn chay, nhưng cô ấy có bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi. Hôn nhân đâu phải là sự áp đặt lối sống của một người lên người khác. Tôi chỉ mong cô ấy hiểu rằng, một bữa cơm gia đ́nh ấm cúng, có đủ món mặn là niềm vui nhỏ bé nhưng quan trọng đối với tôi.
Nếu cô ấy vẫn tiếp tục như thế này, tôi thực sự không biết ḿnh có thể chịu đựng thêm bao lâu nữa. Tôi chỉ mong rằng, cô ấy sẽ thay đổi, hoặc ít nhất là lắng nghe, để chúng tôi có thể cùng nhau xây dựng một gia đ́nh đúng nghĩa, nơi mà mọi người đều cảm thấy được yêu thương và tôn trọng.
VietBF@sưu tập