Cuộc sống hôn nhân của tôi như một chuỗi ngày tăm tối, nơi nỗi mệt mỏi đè nặng lên vai mỗi khi chăm sóc người chồng bị liệt giường.
Từng cơn giận dữ, những lần cáu gắt vô cớ của anh như đẩy tôi đến bờ vực tuyệt vọng, đến mức nhiều lần tôi đă nghĩ đến ly hôn. Tôi chỉ muốn thoát khỏi cuộc sống u ám này để t́m chút b́nh yên cho riêng ḿnh.
Bảy năm qua, vợ chồng tôi chưa bao giờ ngơi nghỉ trong cuộc vật lộn với cơm áo gạo tiền. Không có sự giúp đỡ của gia đ́nh hai bên, chúng tôi bắt đầu từ con số không, lăn lộn với công việc để tích góp. Mấy năm sống trong căn pḥng trọ chật chội, giấc mơ mua nhà dường như là ánh sáng duy nhất thúc giục tôi cố gắng.
Đầu năm ngoái, chúng tôi đă mua được một căn chung cư nhỏ sau khi dồn hết số tiền tiết kiệm, nhưng vẫn phải vay thêm 400 triệu. Chồng tôi lúc ấy hăm hở t́m kiếm các công việc có thu nhập tốt hơn, anh làm việc bất kể mưa nắng chỉ để trả nợ. Đầu năm, anh nhận việc ở công trường xây dựng, vừa có thêm thu nhập từ các dự án, vừa giúp giảm bớt áp lực tài chính cho gia đ́nh.
Biến cố bất ngờ ập đến chỉ sau vài tháng. Trong một lần làm việc, chồng tôi gặp tai nạn nghiêm trọng. Nửa người dưới của anh bị liệt hoàn toàn, cuộc sống của anh bị vỡ vụn trong giây lát. Và từ ngày đó, gánh nặng tài chính đổ dồn lên vai tôi. Không chỉ phải lo lắng từng đồng, từng cắc, tôi c̣n phải đối mặt với những cơn giận dữ không kiểm soát của anh.
Từ một người chồng trách nhiệm, anh trở nên cáu gắt, khó chịu, nhiều lần đập phá đồ đạc, khiến tôi kiệt quệ cả về tinh thần lẫn thể xác. Gần đây, anh c̣n đ̣i ly hôn. Tôi đau đớn khi nghĩ đến cuộc hôn nhân của ḿnh, nhưng càng không thể chấp nhận sống măi trong cảnh giam cầm cảm xúc này.
Rồi một ngày, khi quyết tâm đưa đơn ly hôn cho anh kư, một sự thật phũ phàng đă khiến tôi bàng hoàng. Chiều hôm ấy, mẹ chồng đến thăm. Tôi thấy bà lặng lẽ vào pḥng riêng của anh, cánh cửa đóng chặt. Sự ṭ ṃ thôi thúc, tôi đứng ngoài cửa và ghé tai nghe lỏm. Những ǵ tôi nghe được như nhát dao xoáy sâu vào tim.
Giọng anh lạc đi trong nghẹn ngào, thú nhận với mẹ rằng, anh muốn ly hôn không phải v́ ghét bỏ hay oán hận tôi, mà v́ anh không muốn tôi phải khổ thêm nữa. Anh không muốn thấy tôi ngày ngày lặng lẽ hy sinh mà không có được chút hạnh phúc nào. Từ lâu, anh đă chịu đựng, dằn vặt, thậm chí cố t́nh làm khó dễ chỉ mong tôi buông tay để t́m cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nghe những lời đó, tôi đứng chết lặng. Bấy lâu nay, tôi chỉ nghĩ đến nỗi khổ của bản thân mà chưa từng nh́n thấy t́nh yêu lặng lẽ của anh. Trái tim tôi như muốn vỡ ra, những ư nghĩ ly hôn như tan biến. Chỉ v́ yêu tôi mà anh nhẫn tâm đẩy tôi ra xa, chịu đựng nỗi đau đớn của thể xác lẫn tinh thần để mong tôi được giải thoát.
Giờ đây, tôi đứng trước hai con đường: chấp nhận đóng vai người lạnh lùng mà rời xa anh, hay tiếp tục cuộc hôn nhân này, hy sinh cả tuổi thanh xuân để chăm sóc anh. Tôi biết, bất kể lựa chọn nào cũng sẽ khiến tôi đau đớn, nhưng trong ḷng tôi giờ chỉ có một mong muốn duy nhất – rằng anh sẽ không phải chịu đau đớn thêm nữa.
VietBF@sưu tập
|