Chờ đợi măi cũng tới ngày chị vỡ ối nhưng lại bị rau cài răng lược, ra máu nhiều suưt mất mạng. Sau lần đẻ thập tử nhất sinh ấy, anh rể tôi xót vợ, nhất quyết đi thắt ống dẫn tinh để vợ không phải sinh thêm.
Lúc thanh niên chị gái tôi cũng có nhiều người theo đuổi lắm v́ chị ấy xinh xắn, cư xử lại rất nhă nhặn được ḷng người. Chị ấy từng có mối t́nh kéo dài 5, 6 năm với một người bạn trai học cùng lớp đại học. Ra trường đôi bên cũng xác định đi tới hôn nhân nhưng sau do bố mẹ anh kia phản đối quá họ buộc ḷng chia tay khi cả hai c̣n rất nặng ḷng với nhau.
Đợt chia tay bạn trai đầu tiên ấy, chị gái tôi suy sụp lắm. Anh kia th́ bố mẹ bắt lấy vợ gần nhà theo ư ông bà chọn. Mẹ anh ấy c̣n dọa sẽ tuyệt thựcnếu con trai không làm theo. Bố mẹ tôi cũng đành động viên con gái:
“Coi như hai đứa có duyên không phận phải chấp nhận. Tương lai của con c̣n dài ở phía trước, con cứ mở ḷng cho ḿnh cơ hội khác. Đừng nghĩ ngợi nhiều cho già người đi con ạ”.
Dần dần chị gái tôi cũng vui vẻ trở lại rồi gặp và lấy anh rể tôi bây giờ. Điều bất ngờ là chị chốt cưới rất nhanh, anh chị ấy hẹn ḥ qua lại có chưa đầy 6 tháng là cưới. Anh rể là người hiền lành, chịu khó lại sống có trách nhiệm, nhà tôi rất mừng v́ chị có được tấm chồng như thế.
Mừng nhất là sau cưới chị ấy có bầu luôn, có điều hành tŕnh chửa đẻ của chị khá vất vả. Lúc chửa th́ nghén nhiều, dọa sảy lên xuống. Từ tháng thứ 5 là phải nằm treo chân trên giường để dưỡng thai. Cũng may anh rể tôi thương vợ, vừa lo toan gánh vác kinh tế, vừa làm việc nhà, chăm vợ chu đáo khiến ai nh́n vào cũng nể phục, cảm kích.
Chờ đợi măi cũng tới ngày chị vỡ ối nhưng lại bị rau cài răng lược, ra máu nhiều suưt mất mạng. Sau lần đẻ thập tử nhất sinh ấy, anh rể tôi xót vợ, nhất quyết đi thắt ống dẫn tinh để vợ không phải sinh thêm, tránh đối mặt với nguy hiểm lần nữa.
Vậy nhưng cách đây hơn năm, đùng cái chị gái tôi phát hiện ung thư tụy. Nhận tin dữ, cả nhà tôi đều bàng hoàng, suy sụp. Anh rể thương vợ liền xin nghỉ việc để túc trực ngày đêm chăm sóc cho chị ấy. Nhiều hôm tôi tới c̣n bắt gặp anh ấy ngồi khóc một ḿnh trong pḥng v́ sợ vợ nh́n thấy lại thêm buồn.
Dù cố gắng chạy chữa nhưng chị tôi chỉ sống thêm được 2 năm sau khi phát hiện bệnh. Trước phút lâm chung, chị gái tôi bất ngờ nói với chồng:
“Có một sự thật em đă giấu anh suốt 15 năm nay. Bao nhiêu năm làm vợ anh, em luôn sống trong cảm giác dằn vặt, tội lỗi mà không đủ can đảm nói sự thật. Thằng Thành (tên con trai đầu ḷng của chị gái tôi) thực ra không phải là con anh, nó là con của người khác… Em xin lỗi v́ tới giờ phút này mới cho anh biết. Cũng bởi em sợ mất anh, sợ anh không tha thứ mà bỏ rơi mẹ con em nên em mới giấu tới ngày hôm nay”.
Cả nhà ngỡ ngàng, vỡ lẽ hóa ra ngày xưa trước khi chia tay với t́nh cũ chị ấy đă có bầu nhưng v́ nhà đó phản đối không có cưới, chị buộc phải chia tay và chọn lấy chồng bây giờ. Đó cũng chính là lư do v́ sao chị chốt cưới sớm.
Thú nhận hết sự thật, chị tôi nhắm mắt xuôi tay nhưng anh rể lại uất hận, không tha thứ cho vợ. Thậm chí ngay sau khi biết con trai lớn không phải máu mủ của ḿnh, anh giao luôn cho nhà ngoại và tuyên bố không để tang vợ.
“15 năm qua tôi có mắt như mù mới bị vợ dắt mũi, đổ vỏ nuôi con người khác. Tôi c̣n mù quáng, ngu dại tự đi triệt sản đẩy ḿnh rơi vào cảnh tuyệt tử tuyệt tôn mà dốc sức nuôi con kẻ khác. Cả đời này tôi không bao giờ tha thứ cho người đàn bà vô lương tâm ấy”.
Cũng biết là chị tôi sai nhưng thương con gái, bố mẹ tôi nói hết lời rằng nghĩa tử là nghĩa tận, mong anh bỏ qua cho vợ nhưng anh một mực không chịu. Thế là đám tang chồng chị vắng mặt, bát hương của chị ấy, anh rể không thờ mà bảo bố mẹ vợ mang về. Đă mấy tháng trôi qua, anh rể chưa hề qua nhà thắp cho chị tôi nén hương. Nghĩ mà tôi thấy thương chị gái quá.
VietBF @ sưu tập
|