Đến nhà bạn trai ăn giỗ, tôi bất ngờ gặp Kiên. Kiên là anh họ của người yêu tôi, chúng tôi từng quen biết và quá chén với nhau...
Tôi là kiểu phụ nữ sống khá cởi mở, phóng khoáng. Bởi tôi nghĩ cuộc sống này không dài, mỗi người chỉ được sống một lần th́ tại sao không hết ḿnh, cố gắng trải nghiệm càng nhiều càng tốt.
Trong chuyện t́nh cảm, tôi cũng vậy. Tôi không ngại gặp gỡ người này, quen người kia, hẹn ḥ với nhiều kiểu đàn ông rồi ngay cả... t́nh một đêm cũng chẳng làm sao hết. Nói là vậy nhưng đừng nghĩ tôi là kiểu phụ nữ hư hỏng, chơi bời, chỉ là tôi dám chiêm nghiệm cuộc sống, đối đầu với các thử thách. Giờ là thời đại nào rồi mà c̣n đánh giá phụ nữ theo kiểu đó.
Thật ra khoảng chục năm trước đây, tôi không sống như vậy nhưng do đường t́nh duyên của tôi lận đận quá. Người tôi thích th́ không thích tôi và ngược lại, người thích tôi th́ tôi lại không thích, mà tôi cũng không cố để ở gần họ được. Cứ thế, từ lúc đi học cấp 3 cho đến hết đại học, tôi cứ phí hoài thanh xuân mà chẳng hề được yêu đúng nghĩa.
Sau khi tốt nghiệp, trưởng thành hơn và mở rộng được nhiều mối quan hệ, tôi bắt đầu có những suy nghĩ khác, đầu óc cũng được thông thoáng, cởi mở hơn. Tôi không phải kiểu thích sưu tầm càng nhiều người yêu càng tốt, mà tôi chỉ là không ngại "sai th́ sửa". Yêu người này không ổn th́ chia tay để yêu người khác, hoặc kể cả không chính thức hẹn ḥ vẫn có thể "thử thân mật" được.
Quá khứ sống thoải mái của tôi đă khiến tôi gặp rắc rối với nhà chồng tương lai (Ảnh minh họa: TD).
Cho đến một ngày tôi gặp Hùng, chẳng hiểu sao tôi luôn cảm thấy si mê, ngưỡng mộ anh. Hùng bảo ǵ tôi cũng muốn nghe theo, ngay cả chuyện tiến tới hôn nhân cũng vậy. Bạn bè tôi thấy vậy thường trêu rằng, tôi đă gặp đúng người đàn ông "cao tay" có thể "trị" được tôi, bắt tôi vào khuôn khổ gia đ́nh, không c̣n chơi bời, yêu đương linh tinh nữa.
Tôi ngẫm thấy cũng đúng và tôi thấy ḿnh chơi thế đủ rồi. Giờ tôi ngoài 30 tuổi, tôi thực sự nên t́m bến đỗ cho ḿnh, mơ đến ngôi nhà và những đứa trẻ. Và thật may mắn, tôi có Hùng - một sự lựa chọn hoàn hảo trong cuộc đời ḿnh.
Tôi và Hùng thực tế trông ngoại h́nh khá phù hợp, có công ăn việc làm tử tế, gia đ́nh đều cơ bản. Hùng cũng không c̣n nhỏ tuổi nên khi biết chúng tôi muốn tổ chức đám cưới, gia đ́nh anh mừng lắm. Đúng dịp gia đ́nh có giỗ, bố mẹ Hùng mời tôi đến tham dự, nhân tiện lần đầu ra mắt họ hàng luôn.
Chuyện cưới xin cũng không c̣n xa nên tôi vui mừng đồng ư luôn. Hôm đó, tôi "tay xách nách mang" giỏ hoa quà và đủ thứ quà tặng để ghi điểm với nhà Hùng. Vừa gặp mọi người, tôi nhanh chóng chào hỏi, phụ giúp các việc nên mọi người có vẻ khá ưng ư tôi.
Mọi chuyện tưởng như thế là tốt đẹp th́ tôi bất ngờ gặp Kiên. Kiên là anh họ của Hùng. Ấy vậy mà bấy lâu nay, tôi chưa từng nghe bạn trai kể về người anh họ này. T́nh cờ, Kiên là "t́nh một đêm" của tôi. Kiên là bạn của bạn tôi, chúng tôi từng gặp trong một lần đi nhậu chung.
Quá chén, ai cũng say, lại thấy đối phương "ưng mắt" nên "chuyện ǵ đến cũng đến". Sau lần đó, Kiên xin liên lạc của tôi và muốn t́m hiểu nhau thêm. Tuy nhiên, tôi không đồng ư. Hôm đi uống, tôi thấy anh cũng được, nhưng rồi tôi không muốn tiến xa hơn. Kiên có làm phiền tôi vài lần nhưng mấy kiểu như anh, tôi có thể xử lư được.
Chuyện thật ra chỉ có thế, mà cũng xảy ra khoảng hai năm trước rồi. Chúng tôi không ai sai hay có vấn đề ǵ cả. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, cũng không có người yêu, t́nh nguyện "thân mật" với nhau và sau đó không muốn ràng buộc hay qua lại thêm, chấm hết.
Thế mà lúc gặp lại hôm giỗ nhà trai, tôi có chút bất ngờ, nhưng Kiên trông rất sửng sốt, thậm chí có phần tức giận. Trong bữa cơm, anh liên tục nói chuyện có ư mỉa mai tôi cũng như khơi gợi về chuyện trước đây. Tôi thực tâm không quá sợ, chỉ là thấy Kiên vô duyên, không đáng mặt đàn ông.
Sau lần đầu ra mắt, đúng như tôi nghĩ, đằng nhà trai "có biến". Từ quư mến, khen ngợi tôi, họ bắt đầu chuyển sang xét nét, đánh giá theo hướng chê bai tôi. Họ cho rằng, tôi là kiểu phụ nữ lẳng lơ, sống buông thả, bừa băi. Khi nghe những lời này từ Hùng, tôi chỉ thấy buồn cười và có phần khinh thường Kiên v́ đă đưa chuyện theo chiều hướng như vậy.
Nói thẳng ra là Kiên không yêu được tôi, sau hai năm vẫn chưa nguôi ngoai nên muốn "đạp đổ" chuyện t́nh giữa tôi và Hùng. C̣n gia đ́nh Hùng th́ nhận định tôi theo cách khá phiến diện. Thời buổi nào rồi mà c̣n đ̣i phụ nữ phải giữ ḿnh đến tận đêm tân hôn.
Tôi tự thấy bản thân chẳng làm ǵ sai. Tôi chẳng phải người thứ ba, cũng không dây dưa hay lừa t́nh ai... Chỉ là tôi quá không may khi gặp phải Kiên, mà Kiên lại là anh họ của Hùng.
Tôi rất yêu Hùng và muốn gắn bó lâu dài với anh. Chuyện cưới xin cũng đă bàn rồi, chẳng lẽ v́ mỗi như này mà tan tành hết.
Dù tôi đă nói đủ lư lẽ, đáp lại, Hùng cho rằng: "Anh không phải người nhỏ nhen hay cổ hủ. Nhưng ai cũng được, đừng là Kiên...". Nghe đến đây, tôi thấy thực sự thất vọng.
Liệu tôi có nên tiếp tục cố gắng đến với Hùng không? Hay đây chính là dấu hiệu cho tôi biết tôi nên dừng lại, c̣n hơn sau này cưới nhau về sẽ mệt mỏi hơn?
VietBF@sưu tập