Nằm ở phía Tây Bắc núi Phú Sĩ (Nhật Bản), khu rừng Aokigahara được mệnh danh là khu rừng tự sát bởi nơi đây có khoảng 100 người đã chọn để làm nơi an nghỉ cuối cùng mỗi năm. Khu rừng rậm rạp, xanh tốt này luôn được bao phủ bởi không khí vô cùng ảm đạm, tang thương và bí ẩn.
7. Nơi đây còn có câu chuyện cũng u ám không kém
Ubasute – hình thức chết thanh thản mà được dịch nôm na là “bỏ rơi người già”, là một nghi thức không phổ biến, chỉ được thực hiện khi nghèo đói đến cùng cực. Khi một gia đình muốn giảm bớt miệng ăn, họ có thể dẫn một người thân đã già yếu đến vùng núi hoặc nơi xa xôi hiểm trở nào đó và để mặc đến chết vì đói khát.
Có người khăng khăng rằng đây chỉ là truyện truyền thuyết u tối chứ không phải thực tế, nhưng theo những câu chuyện về khu rừng Biển cây này thì đây chính là nơi hình thức Ubasute diễn ra.
8. Khu rừng tự sát có thể bị ma ám
Nhiều người tin rằng hồn ma – hay yurei – của những người bị bỏ rơi theo hình thức Ubasute hay của những người tự sát vẫn còn vất vưởng trong khu rừng. Người dân cho rằng họ là những linh hồn đầy hận thù và muốn tra tấn những khách viếng thăm bằng cách dẫn dụ những người có chuyện đau buồn hoặc bị lạc nảy sinh ý định tự vẫn.
9. Nhiều cuộc tìm kiếm đã được tổ chức hằng năm từ năm 1970
Có nhiều người tình nguyện rà soát khu vực và nỗ lực ngăn chặn những người định đến đây tự sát. Dù vậy, những cuộc tìm kiếm hàng năm này thường chỉ tìm lại được những thi thể của họ, và mang họ đến nơi chôn cất tử tế. Trong những năm gần đây, số lượng thi thể tìm thấy từ những cuộc tìm kiếm đã giảm đi, nhưng trong những năm đầu tiên của thập kỉ, con số này rơi vào khoảng 70 đến 100 mỗi năm.
10. Cắm trại cũng có thể rơi vào diện nghi vấn
Dù việc cắm trại ở đây là được phép nhưng những vị khách nào mang lều vào rừng có thể bị nghi là có ý định tử tự, bởi nhiều người cắm trại ở đây trong nhiều ngày để tranh đấu với ý nghĩ có chấm dứt số phận mình hay không. Những người trong đội tuần tra thường nhẹ nhàng khuyên bảo những đối tượng này và có thể yêu cầu họ rời khỏi khu rừng.
11. Nhiều người phải dùng băng dính để tránh bị lạc
Những tình nguyện viên rà soát khu vực để tìm kiếm thi thể và những người đang có ý tự vẫn thường đánh dấu đường đi bằng băng dính quấn quanh thân cây để tránh bị lạc trong mê cung xum xuê lá này. Nếu không làm vậy, họ dễ bị mất phương hướng và có thể bị lạc mãi mãi.
12. Bạn sẽ không thể gọi điện nhờ ai đó trợ giúp được
Dưới lòng đất của khu rừng tự sát có dày đặc quặng sắt mang từ trường, làm nhiễu sóng của điện thoại di động, các thiết bị định vị GPS, thậm chí cả la bàn cũng bị ảnh hưởng. Đó là lý do việc sử dụng băng dính để dẫn đường lại quan trọng đến vậy. Tuy nhiên, một số người tin rằng đấy là do ma quỷ ẩn hiện trong bóng tối của khu rừng gây ra.
13. Đi dọc con đường có thể phát hiện ra những sự thật rùng rợn
Trên Internet, có thể tìm thấy đầy rẫy nhưng hình ảnh kì dị về khu rừng tự sát, từ những cái bẫy chôn dưới đất do con người tạo ra bị bỏ hoang cho đến xương người, thậm chí chúng còn rải rác khắp khu rừng hay treo lủng lẳng trên các cành cây. Chính vì thế nếu bạn dám thử dấn thân vào khu rừng cấm này, hãy theo dõi các chỉ dẫn và chỉ đi theo lối đã được tạo sẵn.
vbf @ sưu tầm