Là người rất yêu thích ḍng nhạc tiền chiến, tôi t́m đến Lạc Cầm, quán nhạc duy nhất ở trung tâm của Little Saigon. Không gian ấm cúng cùng những giọng ca bay bổng khiến tôi được ch́m đắm trọn vẹn trong những giai điệu trữ t́nh bất hủ.
Hai ca sĩ trẻ Thiên Tôn và Vân Quỳnh trong đêm nhạc "Mưa hồng" ở quán nhạc Lạc Cầm. Ảnh: Tuy Can
Quán nhạc Lạc Cầm ra đời vào năm 2010. Chủ quán là nhạc sĩ Lê Sĩ Dự, cũng là một tay chơi piano có tiếng tăm trong giới văn nghệ sĩ người Việt ở Mỹ.
Lạc Cầm nhỏ và ấm cúng, chỉ vừa chỗ cho khoảng 100 người, và hoàn toàn là không gian cho ḍng nhạc trữ t́nh thăng hoa. Bởi thế, khán giả của quán chủ yếu là người trung và cao niên. Họ đến đây để t́m cho ḿnh một góc yên b́nh và sâu lắng bên cạnh người thân và bạn bè.
Lạc Cầm chỉ mở cửa vào bốn đêm cuối tuần, từ thứ 5 đến chủ nhật, và bao giờ cũng chật kín khán giả. Thông thường, giá vé vào cửa cho mỗi đêm nhạc ở Lạc Cầm (đă bao gồm một suất nước ngọt) là 12 USD. Vào những hôm Lạc Cầm có sự góp giọng của các ca sĩ tên tuổi như Ư Lan, giá vé ở 5 hàng ghế đầu trong quán là 50 USD và ở các hàng ghế sau là 40 USD.
Tôi có dịp đến nghe nhạc ở Lạc Cầm hai lần. Lần đầu tiên, tôi được thưởng thức tiếng kèn saxophone bay bổng của nghệ sĩ Quyền Văn Minh. Hôm 3/8, tôi trở lại quán trong đêm nhạc "Mưa hồng", với niềm háo hức được nghe hai giọng ca trẻ tuổi của Little Saigon là Thiên Tôn và Vân Quỳnh hát.
Thiên Tôn năm nay 28 tuổi, sinh ra ở Việt Nam và qua Mỹ định cư cùng gia đ́nh từ bé. Anh đi hát từ năm mới 12,13 tuổi và đă tốt nghiệp thanh nhạc tại trường đại học Long Beach, cách Little Saigon chỉ khoảng 30 phút lái xe.
Thiên Tôn sở hữu chất giọng tenor cao, ấm áp. Sở trường của anh là những ca khúc Đoàn Chuẩn-Từ Linh, Từ Công Phụng, Phạm Duy, Phạm Đ́nh Chương và Trịnh Công Sơn.
Ngoài thời gian đi hát, anh vừa dạy thanh nhạc, vừa tham gia công tác thiện nguyện cho các tổ chức tôn giáo trong vùng. Tôn từng giành được giải khán giả b́nh chọn trong cuộc thi V-Star năm 2012.
Trong suốt 90 phút của đêm diễn, Thiên Tôn đă không phụ ḷng tôi và cả trăm người yêu nhạc trung và cao tuổi đến ủng hộ anh. Tôn đưa chúng tôi trở về nhiều năm trước bằng những ca khúc vượt thời gian như Mưa hồng, Trên thung lũng hồng, Nửa hồn thương đau, Tuổi xa người...
Thiên Tôn tuy cao to nhưng lại có giọng hát vô cùng ấm áp, nhẹ nhàng và truyền cảm. Nhưng điều khiến tôi thích nhất ở ca sĩ trẻ này là anh phát âm tiếng Việt rất rơ ràng. Anh hát tự nhiên, hát như không hát. Mỗi câu, mỗi chữ như cứ tự thấm sâu vào ḷng người nghe, v́ vậy tôi không ngạc nhiên khi các khán giả ở Lạc Cầm không ngừng vỗ tay tán thưởng sau mỗi màn biểu diễn của anh.
Ngoài những ca khác tiếng Việt, Thiên Tôn cũng biểu diễn vài bài hát ngoại quốc, trong đó có bài Ave Maria rất quen thuộc.
Ngoài phần đơn ca, Thiên Tôn cũng song ca với Vân Quỳnh, bạn thân của anh. Cô gây ấn tượng với khán giả nhờ khuôn mặt khả ái và giọng hát ấm áp gợi nhớ đến cố ca sĩ Ngọc Lan.
Khi nghe Vân Quỳnh tự đàn piano và hát bài Dốc mơ, rồi Thiên Tôn hát "Từ giọng hát em", đều của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, tôi cảm thấy thật xúc động. Tôi đă nghe ca sĩ Hồng Nhung hát hai bài này rất lâu rồi, từ 5, 7 năm về trước, và bây giờ mới có dịp nghe lại.
Đêm nhạc khép lại với những dư âm c̣n vang vọng trong ḷng khán giả. Với tôi, Thiên Tôn hay Vân Quỳnh là những giọng ca rất triển vọng của cộng đồng người Việt tại Mỹ, và Lạc Cầm là xứng đáng là một không gian âm nhạc thực thụ, nơi các khán giả yêu nhạc Việt được thưởng thức âm nhạc đúng nghĩa.
Tuy Can/VNE