Chết là quy luật tự nhiên không ai có thể thoát ra được. Có một phong tục tương đối giống nhau ở một số nước là sau khi chết, quần áo của người đă khuất thường được đốt dù vẫn c̣n mới. Tại sao lại phải làm vậy?
Ma, thần và phong tục
Người xưa thường nói quần áo người chết mặc là xui nên phải đốt. Hơn nữa, trong quan niệm dân gian truyền thống, người ta chỉ xuống cơi âm để sống sau khi chết, c̣n cơm ăn, áo mặc, nhà cửa, phương tiện đi lại cũng giống như ở trần gian.
Ảnh minh họa.
Chuyện kể rằng ở vùng nông thôn, người nhà thường nằm mơ thấy người đă khuất về để giải mộng, hỏi họ tại sao lúc sinh thời không đốt áo cho ông. Để người đă khuất yên tâm ra đi, ở đó sống tốt hơn, không c̣n ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đ́nh. Ngày hôm sau, người nhà của anh đốt quần áo của người đă khuất, cầu được b́nh an. Theo thời gian, phong tục truyền thống này đă h́nh thành trong dân gian. Sau khi người quá cố ra đi, quần áo của người đó được đốt cùng nhau để người quá cố được yên nghỉ. Đây vừa là phong tục tập quán vừa có tác dụng tâm lư.
Thời đại thay đổi, không cần quần áo cũ
Trong thời đại chiến tranh, cuộc sống con người khó khăn. Người b́nh thường không đủ ăn, mặc không đủ mặc là chuyện b́nh thường, một số người nghèo c̣n có thể phải chịu cảnh ăn mặc thiếu thốn. Những người chết vào thời đó thường được quấn vào một chiếc chiếu nên việc đốt quần áo không phổ biến. Thậm chí thời đó vẫn có câu nói về quần áo: ba năm mới, ba năm cũ, ba năm nữa là may vá. Trong thời đại nghèo khó, khi người thân qua đời, ngoại trừ quần áo của chính ḿnh, những quần áo khác sẽ không được đốt v́ người nhà phải mặc, thường là đốt quần áo bằng giấy cho người đă khuất. Trên thực tế, tục đốt quần áo của người đă khuất chỉ mới trở nên phổ biến trong vài thập kỷ gần đây.
Với sự phát triển của thời đại và mức sống của con người ngày càng được nâng cao, gia đ́nh nào cũng có điều kiện để mặc quần áo mới. Quần áo của người quá cố để lại không dùng đến và cũng không bán được lại thêm giữ lại chiếm diện tích. Đốt được cho là cách tốt nhất, nó không chỉ có thể để cho người đă khuất được yên nghỉ, tạo cho người nhà sự thoải mái nhất định về tâm lư, mà c̣n có thể tạo khoảng trống cho căn pḥng. V́ vậy, lư do thứ hai để đốt quần áo của người đă khuất là thời thế ngày càng thay đổi, nhu cầu mua quần áo cũ của người dân cũng giảm đi.
Ngăn không cho nh́n mọi thứ và suy nghĩ về người đă mất và giảm đau buồn
Lư do thứ ba là ngăn cản việc nh́n mọi thứ và nghĩ về người đă mất và giảm bớt sự đau buồn cho các thành viên trong gia đ́nh. Nhiều người nh́n thấy quần áo của người đă khuất, họ sẽ có những phản ứng căng thẳng khác nhau và thậm chí làm cơ thể bị tổn thương.
V́ sau khi một người qua đời, những người thân trong gia đ́nh thường là những người buồn nhất. Chỉ với thời gian trôi qua, các thành viên trong gia đ́nh có thể dần quên đi và trở lại với công việc và cuộc sống b́nh thường. V́ vậy, để tránh đau buồn quá mức cho các thành viên trong gia đ́nh và để họ nhanh chóng thoát khỏi đau buồn hơn, người ta sẽ đốt quần áo và một số đồ đạc của người đă khuất. Rốt cuộc, người mất đă mất và cuộc sống vẫn phải tiếp diễn.
Giảm lây lan dịch bệnh
Với sự phát triển của thời đại, con người ngày càng quan tâm nhiều hơn đến việc khám chữa bệnh và chăm sóc sức khỏe. Lư do thứ tư tại sao nên đốt quần áo của người đă khuất là khử trùng để giảm lây lan dịch bệnh. Nhiều người chết bất thường, chẳng hạn chết v́ bệnh hiểm nghèo, bệnh truyền nhiễm và để ngăn chặn mầm bệnh lây lan, đốt quần áo của họ là một phương pháp điều trị khoa học, không phải là một mê tín truyền thống.
Ngoài ra, ở thời xa xưa cơ sở vật chất c̣n lạc hậu, trong chiến tranh, nếu xác chết không được chôn cất đúng cách, bệnh dịch sẽ thường bùng phát, khiến nhiều người đau đớn hơn. Một số khu vực sẽ chọn đốt quần áo của những người chết v́ bệnh truyền nhiễm, hoặc chôn quần áo và quan tài cùng nhau, để tránh lây lan mầm bệnh. V́ vậy, việc đốt quần áo của người đă khuất không chỉ là một mê tín dị đoan thời phong kiến.