Giữa ngày đông lạnh giá
Có ông cụ đă già
Bày khoai sắn ra bán
Bên phố đông người qua
Nh́n ông mà thấy tội
Ngồi chỗm hổm bên đường
Phong phanh manh áo mỏng
Ta chạnh ḷng mà thương
Đôi tay gầy đen đúa
Chân không dép không giày
Đầu trần không nón mũ
Tóc nhuốm màu bay bay
Ông bày ra từng mớ
Nho nhỏ xếp thẳng ngay
Người xưa thường bán vậy
Theo ông đến ngày nay
Đường phố vẫn hối hả
Nhiều xe người lại qua
Chả có ai để ư
Đến khoai sắn ông già
Chiều mặt trời đă ngả
Sau dăy phố xa xa
Ông vẫn c̣n ngồi đó
Phố thưa dần người qua
Hỏi ông c̣n ngồi đấy
Cho đến tận bao giờ?
Khi nào ông bán hết
Đó chỉ là giấc mơ!
Tết về trên khắp phố
Đă rực rỡ cờ hoa
Có ai nào nh́n thấy
Mua khoai sắn ông già ?...!
VietBF@sưu tập