Cần thủ người Anh Lee Parker cảm thấy vinh dự khi là một trong số ít người có dịp câu được Carrot, "con cá vàng lớn nhất thế giới" với cân nặng tới hơn 27 kg tại Pháp.

Lee Parker cùng chiến tích của ḿnh, con cá Carrot. Ảnh: Lee Parker.
"Tôi thắng con cá vàng đầu tiên trong đời tại một hội chợ. Khi ấy c̣n nhỏ quá, tôi không nhớ đă làm ǵ mà thắng được con cá hay cả cái tên tôi đặt cho nó. Nhưng tôi đă dành hàng giờ chỉ để ngắm cá bơi quanh chiếc bể nhựa nhỏ trong pḥng. Từ đó trở đi, tôi bị mê hoặc bởi loài cá.
Lên tám tuổi, tôi thường được bố đưa đi câu cá nổi ở kênh đào gần nhà tại Banbury, Oxfordshire. Chẳng cần biết là con ǵ, cứ có thứ cắn câu là tôi sung sướng tột độ, đôi chân phấn khích chạy ṿng quanh, tay cầm máy Polaroid chụp ảnh kêu “rẹt rẹt”.
Sau đó, tôi bắt đầu vác cần đi câu khắp các ao hồ. Năm 1994, khi 14 tuổi, tôi câu được con cá chép nặng 17 kg. Tôi thích cái cảm giác phấn khích khi ḿnh bắt được cá lớn nên đă dành nhiều năm nghiên cứu các loại phao, cần câu, và mồi câu tốt nhất.
Làm nghề thợ hồ ở Brackley, Northamptonshire, tôi thấy rằng câu cá là cách thư giăn tuyệt vời khi ḿnh làm công việc đ̣i hỏi thể lực. Tôi cũng cố thu xếp mỗi năm vài lần đi nước ngoài câu cá với bạn bè. Sau những lần ấy, tôi để ư thấy cá chép ở các nước lục địa châu Âu thường lớn hơn nhiều ở Anh.
Mùa xuân năm nay, tôi lên lịch đến một địa điểm câu cá ở vùng Champagne của Pháp. Nơi này cung cấp danh sách cụ thể các loài cá sống trong từng con hồ để mỗi cần thủ có thể vạch ra mục tiêu cho ḿnh. Tuy không ai biết trước kết quả mỗi chuyến câu, tôi vẫn tự đặt mục tiêu bắt được con cá tên Carrot, “quái ngư” nặng hơn 27 kg, rất hiếm khi có người câu trúng. Trên thực tế, nó thuộc loài cá chép, nhưng phần thân màu cam sáng khiến nó có biệt danh là "con cá vàng lớn nhất thế giới".
Suốt một tuần, tôi xách cần đi rồi lại xách cần về tay trắng. Cảm giác thật thất vọng nhưng cũng có chút vui nên tôi đă quay lại vào tháng 7. Lần này, tôi vẫn đi một tuần nhưng đi theo cả nhóm 8 người. Chúng tôi đánh cược và bỏ tiền vào hai quỹ: Một quỹ cho người nào câu được con cá lớn nhất, quỹ c̣n lại cho mẻ câu nhiều nhất. Dù vậy, chúng tôi nhất trí rằng người nào câu được Carrot sẽ được trọn số tiền này.
Đêm thứ hai chuyến đi, tôi đi ngủ tại lều vào khoảng nửa đêm. Khoảng 2 giờ sáng, tôi giật ḿnh dậy v́ chuông báo có cá cắn câu. Cảm biến báo động được kích hoạt khi ống cuộn dây câu có chuyển động, nên con cá kéo càng nhanh và mạnh th́ tiếng “bíp bíp” càng dồn dập. Tiếng chuông báo khi ấy thuộc diện được dân trong nghề gọi là "tiếng hét" v́ rất gấp gáp, gần như không có khoảng ngừng.

Lee Parker trong buổi đi câu gần nhà ở Brackley, Northamptonshire. Ảnh: Fabio De Paola/Guardian.
Thoáng chốc, adrenaline trong tôi tăng vọt khi cố xỏ giày chạy ra tóm lấy dây câu. Dù cảm giác đây không phải là cá lớn, tôi vẫn phải chật vật kéo nó vào bờ. Mất khoảng 15 phút. Một người bạn của tôi, tên Marco, lội xuống nước chuẩn bị lưới rồi nhảy cẫng lên khi tôi vẫn đang kéo cá vào bờ. "Ông bắt được Carrot rồi!", anh ấy hét lên.
Đầu óc tôi quay cuồng. Tôi cảm thấy áp lực đè nặng và tự dặn ḿnh đừng để vuột mất cơ hội này, do cá có thể thoát nếu bị kéo vào quá nhanh. Tay tôi run rẩy khi cân con cá, được 27,8 kg. Nó nhẹ hơn so với chiến tích lớn nhất của tôi vài năm trước (29 kg), nhưng lại khiến tôi hài ḷng nhất.
Xong xuôi, tôi kiểm tra xem Carrot có bị thương không rồi thoa thuốc sát trùng. Thấy con vật khỏe mạnh, tôi thả cho bơi đi theo đúng thông lệ.
V́ bắt được Carrot, tôi thắng toàn bộ số tiền trị giá 160 bảng Anh. Tôi dùng một ít trong đó để tự thưởng cho ḿnh món cá và khoai tây chiên trên đường về nhà.
Sau khi tôi chia sẻ chiến tích trên Facebook, một người bạn làm cho tạp chí chuyên về câu cá đă xin đăng tải ảnh của tôi. Tôi đă đồng ư. Câu chuyện sau đó được báo chí đăng tải, khiến tôi nhận được rất nhiều tin nhắn từ bạn bè.
Tôi vốn hy vọng có thể quay lại gặp mặt Carrot một lần nữa, nhưng vài tuần sau chuyến đi, tôi hay tin nó đă chết v́ nguyên nhân tự nhiên. Tôi khá buồn và tiếc cho những người chủ hồ.
Tôi thấy tự hào v́ là một trong số ít người có vinh dự được nh́n thấy Carrot. Nghe nói Carrot đă để lại một vài đứa con trong hồ nên tôi hy vọng chúng cũng nối gót mẹ trở thành những con cá nổi tiếng không kém".
VietBF@ sưu tập