Có 15 đứa con, vợ chồng chị Loan không nhớ nổi năm sinh lẫn hết các tên.
ỞChư Pưh (Gia Lai) có một cặp vợ chồng có tận 13 đứa con khiến không ít người ngỡ ngàng. Họ không thể tin nổi giữa xă hội hiện đại này lại có cặp đôi sinh nhiều con, “vượt xa” chính sách của nhà nước về kế hoạch hóa dân số.
Anh Long (SN 1976) – người chồng thành thật cho biết trên kênh YouTube P.B: “Bữa đó người ta quay video về cuộc sống của gia đ́nh tôi lên YouTube và các trang mạng xă hội. Tôi thấy ai cũng ngỡ ngàng, thậm chí có người “trách mắng” vợ chồng tôi đẻ nhiều, tận 13 đứa con. Vợ tôi buồn rất nhiều khi đọc b́nh luận của người ta. Tôi phải động viên cô ấy để không suy nghĩ và tự trách bản thân nữa”.
Vừa dứt lời, anh Long cho biết hiện tại số thành viên trong gia đ́nh đă được nâng lên thành 17 người: 2 vợ chồng và 15 đứa con. Điều đó có nghĩa cặp đôi đă sinh thêm 2 đứa con trong thời gian qua.
Anh Long và các con
“Vợ tôi từng nói rằng sẽ không đẻ tiếp nữa v́ quá thấm cái khổ khi nhà đông con nhưng cuối cùng vẫn sinh thêm 2 đứa nữa. Chúng tôi đẻ nhiều không phải v́ chủ đích hay thiếu hiểu biết về sức khỏe sinh sản đâu.
Vợ tôi từng nghe lời cán bộ dân số uống thuốc tránh thai và đặt ṿng nhưng cơ địa không phù hợp, vẫn mang bầu liên tục. Chúng tôi cũng bàn bạc cách pḥng tránh của riêng ḿnh nhưng không hiểu sao vẫn dính.
Và khi vợ tôi có thai, tôi làm sao phá bỏ v́ đó cũng là con ḿnh. Thế rồi tôi tự động viên bản thân “trời sinh voi ắt sinh cỏ” nên để đẻ thôi”, anh Long thành thật.
Chị Loan (SN 1978) – người vợ bỗng lên tiếng: “Lần này tôi quyết tâm đi triệt sản để không đẻ nữa. Giờ tôi đă có tuổi, chuyện sinh nở không c̣n phù hợp. Hơn nữa tôi nghĩ hai vợ chồng không c̣n đủ sức để gồng gánh đàn con nữa. Tôi cũng khuyên con gái đầu (đă lấy chồng – PV) đừng nên đẻ nhiều, hăy chỉ sinh 2 con như nhà nước tuyên truyền để gia đ́nh hạnh phúc, các con có cuộc sống trọn vẹn”.
Chị Loan tâm sự về cuộc sống và đàn con thơ
Chị Loan không nhớ nổi năm sinh nhưng tên của các con th́ đứa nhớ đứa không: T’rơn, Chuê, Peo, Ruê, Đan, Ru, San, Si... Hiện tại vợ chồng chị làm nông hoặc đi phạt rẫy tra ngô cho người dân trong làng với thu nhập hơn trăm ngh́n đồng/ngày. Số tiền đó chỉ đủ để họ cho đám nhỏ đến trường, mua sắm nhu yếu phẩm, gạo… c̣n quần áo hay đồ dùng học tập đều đi… xin hoặc mặc lại của nhau đến khi nào rách th́ thôi.
“Vợ chồng tôi có một quan điểm dù nghèo như thế nào vẫn phải cho các con đến trường. Bởi tôi biết ở cái buôn làng này toàn người nghèo, ít người học hành nên măi chẳng thể khấm khá lên được.
V́ thế tôi biết chỉ có cái chữ mới giúp thoát nghèo được. Tôi sẽ cố gắng cho chúng đi học hết cấp III, có cái bằng xin vào các công ty làm công nhân cũng đỡ vất hơn làm nương rẫy. Một số đứa 4-5 tuổi, tôi cũng gửi đi mẫu giáo trong buôn để được thầy cô dạy nhiều thứ”, anh Long tâm sự.