Giao tiếp chính là một nghệ thuật cần phải trau dồi mỗi ngày. Người thông minh đều hiểu, dù thân thiết đến mấy, tốt nhất nên ít nói đến chuyện này.
Đừng kể bí mật đang giấu
Mỗi người đều có những bí mật sống để bụng, chết mang theo. Đó là những chuyện mà bản thân chúng ta không hề muốn nhắc đến một chút nào cả. Giữ bí mật chính là cách tự bảo vệ bản thân và là sự tôn trọng ở trong quá khứ.
Người lúc nào thích đem những bí mật riêng tư ra chia sẻ với người khác thường là kiểu nhẹ dạ cả tin. Họ tưởng rằng bản thân ḿnh sẽ được người khác cảm thông, an ủi. Nhưng hăy nhớ đôi lúc bí mật của bạn lại trở thành tṛ cười cho người khác.
Tâm hại người không nên có, nhưng tâm pḥng người nhất định phải có. Đừng dại mà tùy tiện nói ra hết bí mật của bản thân ḿnh. Đừng để người khác nắm được thóp của ḿnh. Giữ bí mật chính là đang tự bảo vệ bản thân được an toàn.
Nỗi đau trong quá khứ
Có câu nói: Không ai trên đời này có thể thực sự đồng cảm với nỗi đau của người khác. Bạn đau khổ, đó là chuyện của bạn.
Đến một độ tuổi nhất định, bạn sẽ phát hiện, trên đời này có nhiều chuyện không nên đặt kỳ vọng quá nhiều, cũng không được bắt người khác phải đồng cảm hay chịu trách nhiệm với ḿnh. Trưởng thành thật sự là khi hiểu ra: Sự cô độc và bất lực là điều b́nh thường.
Cũng giống câu chuyện thấm thía này:
Khỉ con bị cành cây cào vào người khi đang t́m thức ăn, vết thương chảy rất nhiều máu. Nhưng thay v́ t́m cách dưỡng thương, nó không ngừng t́m đến những con khỉ khác, cho chúng xem vết thương của ḿnh để được an ủi.
Nhiều con khỉ thấy nó tội nghiệp, cũng có không ít con khỉ chỉ cảm thấy buồn cười.
Cứ thế, vết thương không cách nào đóng vảy lành lặn v́ khỉ con liên tục vạch ra cho khỉ khác xem. Hậu quả là nó c̣n suưt mất mạng v́ nhiễm trùng.
Ông cha ta có câu: Tự cậy ḿnh c̣n hơn trông chờ vào người khác, tự t́m lối thoát c̣n hơn chờ người giúp đỡ!
Sống ở đời phải hiểu, ḷng người phức tạp, không ai có đủ thời gian và sự đồng cảm để sẻ chia ở bên cạnh ḿnh. Do đó, cách duy nhất để tiếp tục tồn tại là dựa vào bản thân và tự t́m cách chữa lành.
Hào quang của dĩ văng
Có người nói rằng một trong những điều cấm kỵ trong cuộc sống là "nhớ lại hào quang của quá khứ".
Chúng ta thường thấy một số người thích khoe khoang trên bàn tiệc, và điều đầu tiên họ nói là "Năm đó, tôi đă từng...".
Lư do tại sao một người thích nhắc lại những điều vẻ vang đă qua chủ yếu là v́ hiện tại không có ǵ để nói. Vinh quang của quá khứ, hay nói đúng hơn chính là sự cô đơn của hiện tại.
Đừng nhớ về quá khứ, hăy sống cho hiện tại. Dù là thành công hay thất bại, đừng nhắc nhiều về nó, lật trang này có thể mở ra một chương mới trong cuộc đời.
Ngủ quên trên thành tựu khi xưa chỉ có thể là sự trốn tránh của những kẻ yếu đuối. Người thực sự mạnh mẽ không bao giờ khoe khoang, họ luôn khiêm tốn và “ẩn ḿnh”, khẳng định bản thân bằng giá trị đă tạo ra.
Ngày hôm qua có tốt đẹp đến đâu cũng đă là dĩ văng, mắt nh́n về tương lai là chân lư cuộc đời.
Trong cuộc sống này, điều khó khăn nhất không phải là học cách nói, mà là biết cách im lặng. Nhờ đó bớt đi những lần khiến người khác tổn thương bằng lời nói của ḿnh, cũng không tự rước về hiểm họa bởi câu từ “vạ miệng”.
Cho nên, việc ǵ cũng đừng vội nói, người biết im lặng thường thông minh hơn người khéo nói.
VietBF@ Sưu tập