Năm Thế Vận Hội được tổ chức ở Liên xô (Moscow 1980), đoàn VN tham dự đông lắm, hy vọng có huân chương để mở mày, mở mặt với thế giới.
Nhưng đến ngày cuối cùng chẳng môn nào qua được ṿng loại. Tất cả các nơi thi đấu không có bóng dáng nào của đoàn VN, nói ǵ đến quốc ca, quốc thiều được cất lên.
Ông trưởng đoàn VN lo lắm, lănh đạo gọi điện o ép, tại sao thi đấu ở nước anh em XHCN mà không tác động được lên Ban tổ chức? Bằng giá nào cũng phải có huy chương.
Ông Trưởng đoàn VN chạy lên gặp ông Trưởng ban tổ chức người Nga tŕnh bày.
Nghe ông Trưởng đoàn VN phân trần, ông Trưởng ban tổ chức bối rối, gọi điện xin ư kiến lănh đạo Liên Xô.
Lănh đạo Liên Xô chỉ đạo, VN phải có huy chương vàng.
Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi đầy căng thẳng, ông Trưởng ban tổ chức người Nga hỏi ông Trưởng đoàn người Việt:
- Việt Nam có tham gia môn lặn không?
Ông VN trả lời: có.
Ông người Nga xua tay bảo ông VN về đi, để ông tính.
Hôm kết thúc giải, trên bảng điện tử VN có huy chương vàng môn lặn.
Các đoàn khác có đơn khiếu nại, kiện cáo tùm lum.
Ngày hôm sau, trên bản thông tin của Ban tổ chức có một ô nhỏ giải thích:
“Do trọng tài không nhớ có vận động viên VN tham dự môn lặn, ban tổ chức xin lỗi đoàn Việt Nam, và quyết định:
Do lỗi của Ban tổ chức, nên có hai vận động viên cùng được huy chương vàng ở môn lặn theo điều lệ của giải.
Các đoàn khác không thấy khiếu nại nữa.
Sau này các vận động viên nước ngoài cứ gặp vận động viên VN lại cười mà nói rằng:
“Việt Nam xứng đáng được huy chương vàng môn lặn, v́ bao nhiêu giải có thấy VN nổi lên đâu, không những ở môn lặn mà tất cả các môn khác cũng thế”.
Đọc đến đây bạn nào tin, không tin cũng được.
Tác giả: Anh Quoc