Vietbf.com Tai nạn giao thông kinh hoàng Long An, trách tài xế hay trách lũ quan chức thối nát Việt Cộng? Xem clip vụ xe đụng chết người thảm khốc ở Long An, bắt gặp rất nhiều câu hỏi. Tuy nhiên có hai câu hỏi chính:
– Tại sao tài xế container không đâm vào xe tải trước mặt để tránh thương vong?
– Báo chí có nên đưa h́nh ảnh vụ va chạm kinh hoàng này lên mặt báo không?
Câu hỏi đầu tiên nhắc nhớ đến cuốn sách “Phải- Trái Đúng – Sai” của giáo sư Micheal Sandel. Khi chúng ta nhân danh t́nh người mong chiếc xe container đâm vào xe tải để tránh đám đông xe máy, th́ đừng quên tài xế xe tải cũng là một người. Có thể, nhiều người sẽ nghĩ cú đâm ấy vào xe tải chưa chắc làm tài xế xe tải phải chết. Nhưng, lư do nào cho phép chúng ta đem một mạng người khác ra để giả định hay so sánh thiệt hơn? Chưa kể, sao lại bỏ qua việc tài xế container chắc chắn phải làm theo bản năng là tránh cho được cái xe trước mặt để bảo vệ bản thân anh ta trước?
Câu hỏi thứ hai, trong vai tṛ một người làm báo và từng làm công việc toà soạn, tôi cho rằng cần phải đăng những tấm h́nh/clip vụ va chạm này. H́nh ảnh là những bằng chứng khách quan nhất về sự thật vừa diễn ra mà nhà báo có thể chuyển đến bạn đọc. Vừa là thông tin, vừa để tố cáo những ǵ đang diễn ra trên đường mà bất kỳ ai trong chúng ta cũng có thể gặp phải. Để thấy có những cái chết ở đất nước này nó dễ đến như vậy.
Đặt ra hai câu hỏi trên để thấy rằng từ bao giờ mà mạng sống của mỗi cá nhân lại bị xem như một thứ có thể đong đếm, toan tính hay đánh đổi. Tưởng chỉ có suy nghĩ ấy ở những kẻ độc tài sẵn sàng “nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn”, hoá ra nay đă trở nên phổ biến. Và, ai cho quyền nhà báo chỉnh sửa sự thật để đẹp ư quan trên lẫn một nhóm người ưa tự ru ngủ mà lại nấp dưới cái mặt nạ đẹp đẽ mang tên “đạo đức”!
Vậy c̣n câu hỏi, tại sao những trạm BOT mọc lên khắp nơi chèn vào yết hầu quốc lộ như thách thức sự chịu đựng của người dân, mà tỷ lệ người chết v́ tai nạn giao thông không giảm. Một tay bóp cổ người dân để lấy tiền nhưng người chết không hề bớt đi dù “nhờ các doanh nghiệp đầu tư BOT giao thông đă giúp nâng cao chất lượng quốc lộ”, như kiểu bênh vực thường gặp khi có sự chỉ trích vào những doanh nghiệp này.

C̣n câu hỏi, tại v́ sao giá xe hơi vẫn cố neo ở một mức thật cao bởi các đầu thuế, phương tiện công cộng th́ bỏ lơ hoặc là miếng bánh để kiếm chác (như dự án Metro), và xe máy vẫn được sản xuất tràn lan. Người dân trách các tài xế chạy ẩu nhưng họ cũng cần phải trách những người ra chính sách khiến một xă hội phải rơi vào thảm hoạ giao thông chỉ để thu về những đồng thuế nhanh và rẻ từ các doanh nghiệp sản xuất xe gắn máy.
Nếu nói rằng “nhục quốc thể” th́ con số người chết v́ tai nạn giao thông mới là nỗi nhục quốc thể đối với những người cầm quyền chứ không phải 152 người trốn lại Đài Loan. Ít ra, họ trốn lại sẽ giảm được vài người chết v́ tai nạn giao thông.
Trung Bảo
3-1-2019
Ngày 2/1/2019, tôi đi tàu (kư hiệu SE8) từ Vinh ra Hà Nội, giờ khởi hành ghi trên vé là 9 giờ 28 phút. Đến 10 giờ 15 phút, sau khi trả khách xuống ga Vinh, chuyến tàu lăn bánh đưa hành khách đến các ga tiếp theo. Theo giờ quy định ghi trên vé, tàu khởi hành chậm hơn 40 phút. Chuyến tàu này xuất phát tại ga Sài G̣n, v́ thế không chỉ ga Vinh mà tất cả các ga từ Nam ra Bắc đều bị “âm” hơn 40 phút so với quy định.
Trước đó hơn một tuần, cũng chuyến tàu ấy (SE8) đoạn từ Vinh ra Hà Nội, tôi trở thành khổ chủ chờ đợi vất vưởng tại ga Vinh hơn 40 phút v́ tàu về chậm.
Không chỉ đường sắt, mà kể cả đường hàng không cũng luôn xảy ra t́nh trạng chậm giờ bay. Chiều ngày 30/12/2018, có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất, tôi được chứng kiến chậm giờ bay từ Tân Sơn Nhất đến một số sân bay trong nước. Riêng chuyến bay từ Tân Sơn Nhất ra Nội Bài, chậm 20 phút. Không chỉ hăng hàng không giá rẻ, mà kể cả hăng giá cao top đầu cũng chậm giờ.
Chậm giờ, kể cả đường sắt và đường hàng không, trở thành “chuyện thường ngày”, thậm chí trở thành xu hướng… tăng trưởng. Số đông hành khách bị biến thành khổ chủ, vô cùng bực bội, bất b́nh. Ngành giao thông vận tải th́ ngược lại, liên tục gây ra chậm giờ nhưng vẫn trơ ĺ dửng dưng, chỉ có cách duy nhất là leo lẻo đọc trên loa lời cáo lỗi.
Thời gian làm ra tiền bạc. Hàng ngàn (thậm chí hàng vạn) người đi tàu, đi máy bay bị chậm giờ, nhiều chuyến chậm gần cả tiếng đồng hồ, gây ra hao tổn bao nhiêu là tiền bạc. Ngành giao thông vận tải chẳng lẽ không biết việc đó, chỉ đầu óc bă đậu mới không nhận ra chuyện dễ hiểu như vậy. Lẽ ra sau những lần bị chậm giờ, nhất là chậm giờ kéo dài, ngành giao thông vận tải phải bồi thường thiệt hại cho hành khách.
Ở các nước phát triển và thực sự dân chủ, chỉ cần vài lần tàu hỏa hoặc tàu bay bị chậm giờ trong điều kiện b́nh thường, không phải do thiên tai gây ra, hăng hàng không, đường sắt… phải bỏ ra nhiều tiền để bồi thường khách hàng và người đứng đầu ngành này sẽ phải từ chức. Tại các quốc gia văn minh như vậy, từ chức trở thành nếp sống văn hóa của giới quan chức. Ở ta, luôn tự nhận có 4000 năm lịch sử, quan chức từ chức (kể cả gây ra sai phạm nghiêm trọng) vẫn là chuyện viễn tưởng, treo trên tận sao hỏa, sao kim.
Liên tục chậm giờ, kể cả đường sắt và đường hành không, biến hàng vạn hành khách thành khổ chủ, nhưng người đứng đầu ngành giao thông vận tải, ông Nguyễn Văn Thể, vẫn không ngớt vung tay chém gió, đánh lừa dư luận trên các diễn đàn, kể cả những lúc ngồi bên cạnh thủ tướng. Chính phủ, nhất là thủ tướng, luôn hô hào thực thi chính phủ kiến tạo, hăy chờ rồi sẽ biết kết quả. Ngành giao thông vận tải đang âm thầm đi ngược với chính phủ, họ đang chứng tỏ sự chuyển động theo kiểu… kiến ḅ. Chính phủ rát họng hô hào kiến tạo, ngành giao thông vận tải thực hiện… kiến ḅ.
Không và không thể đối phó t́nh trạng chậm giờ (liên tục xảy ra, kể cả đường sắt và đường hàng không) bằng “ma thuật “cáo lỗi. T́nh trạng này không được khắc phục, ngành giao thông vận tải, trước hết là người đứng đầu, phải thay cáo lỗi bằng… cáo phó.
Trước khi cáo phó cho toàn ngành, cần phải dành sự cáo phó thích đáng cho người đứng đầu là ông Nguyễn Văn Thể. Khi chưa bị cáo phó, nếu biết tự trọng, ông Nguyễn Văn Thể hăy bớt chém gió, bớt hứa hăo, đánh lừa dư luận trên các diễn đàn.
Bá Tân
3-1-2019

Khi có tai nạn giao thông lớn xẩy ra, nguyên thủ các nước đều tức th́ bày tỏ thái độ trước công chúng, và đích thân chỉ đạo giải quyết.
Vụ tai nạn giao thông xảy ra chiều ngày 2/1/2019 tại Long An là một vụ tai nạn giao thông kinh hoàng. Kinh hoàng về hậu quả. Kinh hoàng về nguyên nhân mang tính hệ thống. Thế mà ở Việt Nam th́ chỉ có ông PTT TT Trương Ḥa B́nh lên tiếng. Đó là điều khác biệt của Việt Nam với thế giới.
Có vẻ như ở Việt Nam, ông Trương Ḥa B́nh là Chủ tịch Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia (UBATGTQG), nên vấn đề tai nạn giao thông quốc gia là “của riêng” của ông ấy. Ông Trương Ḥa B́nh cứ lên tiếng, và tai nạn giao thông th́ vẫn cứ xảy ra, ngày càng kinh hoàng hơn.
Theo báo cáo của UBATGTQG, 4 ngày nghỉ dịp 30/4/2018 – có 79 người chết v́ tai nạn giao thông, 4 ngày nghỉ dịp năm mới 1/1/2019 – có 110 người chết v́ tai nạn giao thông. C̣n theo nguồn tin trên mạng xă hội th́ sau hai trận chung kết bóng đá lượt đi và lượt về Cup AFC, có đến 192 người chết v́ tai nạn giao thông do “đi băo” ăn mừng chiến thắng.
Theo ông Khuất Việt Hùng, Phó chủ tịch chuyên trách UBATGTQG, th́ hàng năm Việt Nam có 15000 người chết v́ tai nạn giao thông ( Tuổi trẻ, 20/09/2017). Lớn hơn 2 lần số binh sĩ Mỹ thiệt mạng trong tất cả các cuộc chiến tranh sau năm 1975, ở Vùng Vịnh (1990 – 1991), Nam Tư (1999), Afganistan (2001-2018), Iraq (2003 -2011), Libya (2011-2016), Syria (2014-2018).
CHỮA BỆNH TÂM CAN. ĐỪNG CHỮA BỆNH GHẺ LỞ.
Phát biểu với báo chí về vụ tai nạn gia thông ở Long An (Tiền phong, 3/1/2019), ông bộ trưởng bộ GTVT Nguyễn Văn Thể cho biết:
“Thời gian tới bộ sẽ siết lại đào tạo, sát hạch lái xe, đặc biệt với lái xe đặc thù như container”, “Quan trọng là các doanh nghiệp vận tải phải quản lư tài xế, họ là người sát sao nhất”.
Nghe đến đây th́ biết ông thượng thư bộ GTVT đang sắp chữa bệnh ngoài da. Tai nạn giao thông rồi c̣n nữa sẽ gia tăng.
Tai nạn giao thông hiện nay xảy ra kinh khủng, nguyên nhân đầu tiên là do hạ tầng giao thông kém. Chưa xây dựng được hệ thống giao thông tốt – ở cả đô thị, liên tỉnh, nông thôn, miền núi, th́ tai nạn vẫn sẽ c̣n sẽ tiếp tục xẩy ra nhiều hơn nữa, khi lưu lượng giao thông ngày một gia tăng.
Nguyên nhân thứ hai là luật pháp giao thông chưa khoa học, không những không nghiêm minh mà c̣n ung thư mối mọt.
C̣n phải hối lộ, măi lộ, th́ bằng cấp lái xe c̣n giả, xe c̣n quá tải, không đạt tiêu chí an toàn, không kiểm soát được độ cồn, c̣n vượt đèn đỏ, c̣n đi trái chiều, c̣n phóng nhanh vượt ẩu, c̣n không tuân thủ luật lệ giao thông…
Tất cả là do luật pháp chưa thể nghiêm minh. Chưa thể nghiêm minh là v́ cơ quan quản lư và chấp pháp, c̣n “vô t́nh sơ hở” chừa chỗ để người tham gia giao thông buộc phải hối lộ.
KHÔNG PHẢI LÀ CẤM
Xe máy sẽ dần ít đi khi nhu cầu giao thông của người dân được đáp ứng bằng các phương tiện giao thông khác, thuận tiện, an toàn, nhanh và kinh tế.
Điều đó có nghĩa là các phương tiện vận tải công cộng phải được phát triển tốt hơn, nhất là tàu hỏa, tàu điện ngầm, xe điện, xe bus… Sự phát triển của giao thông công cộng tỷ lệ ngịch với sự phát triển của lượng xe máy. Ở mặt khác, khi đời sống dần nâng cao hơn nữa, th́ xe máy sẽ được thay thế dần bằng xe ô tô, xe điện riêng.
Cấm đoán bao giờ cũng là phương tiện của kẻ yếu.
NGUYÊN NHÂN CỦA MỌI NGUYÊN NHÂN
Hệ thống giao thông kém, quản lư kém, chấp pháp kém, đều là do người đứng đầu kém.
Muốn tai nạn giao thông giảm th́ phải trị được nguyên nhân của mọi nguyên nhân.
Nguyễn Ngọc Chu
4-1-2019

Chúng ta có thể nghèo. Nhưng đừng lấy cái nghèo ra để bạo biện cho sai trái của ḿnh. Đừng lấy cái nghèo ra để đi sai luật giao thông. Đừng lấy cái nghèo ra để bào chữa việc chạy xe không ngủ, sử dụng ma tuư để chạy xuyên đêm. Đó là một tội ác.
Đừng lấy cái nghèo ra để bật karaoke lên tra tấn những người xung quanh ḿnh. Đừng lấy cái nghèo ra để thoả măn với những ly bia ly rượu, ép nhau phải uống đến rũ rượi khi không có tiền đi taxi.
Nghèo không có nghĩa là chúng ta được quyền sống bản năng. Chỉ v́ cái lợi của ḿnh, v́ cảm xúc thô thiển của ḿnh mà bất chấp người khác. Nghèo, chỉ đáng thương khi lương thiện.
Chúng ta có thể giàu. Nhưng giàu bằng cách vắt kiệt sức tài xế trên tay lái là độc ác. Vắt kiệt thần kinh của tài xế bằng những chuyến hàng tức tốc là độc ác. Càng độc ác hơn khi ta biết điều đó dẫn đến việc họ phải dùng ma tuư để chạy xe mà vẫn lặng im hoặc đồng loă, chúng ta nghiệt ác.
Khi biết trước nguy cơ mà chúng ta vẫn nhắm mắt chấp nhận. Chúng ta c̣n ác hơn cả người nghèo làm bừa. Bởi v́ giàu có hơn giúp ta được nhiều lựa chọn hơn để tốt cho tất cả. Chứ không phải giàu có hơn là ngồi ở nơi an toàn hơn và dúi rủi ro về phía người nghèo hơn.
Chúng ta có thể giàu nhờ đặc quyền quản lư. Chỉ cần làm đúng chúng ta đă giàu. Đừng bất chấp vơ vén của công về làm túi riêng.
Rút ruột một ổ gà mất một nhân mạng. Rút ruột một tuyến đường, mất bao nhiêu nhân mạng. Rút ruột ngân khố không có để làm đường, vơ vén đến quỹ đất để không c̣n để đổi đường sá, bao nhiêu nhân mạng cho đủ? Có phải là lấy sinh mạng của người khác để làm giàu hay không?
Chúng ta có thể nghèo trí tuệ, nhưng chúng ta không được nghèo ḷng nhân. Không thể v́ cái ngu dốt của ḿnh mà rưới máu lên vết thương của người khác. Chúng ta có thể sợ hăi cho ḿnh. Nhưng đừng lấy rủi xui của người khác làm may mắn cho ḿnh. Có thể chúng ta không đau nỗi đau của người khác nhưng không được quyền bông lơn hoặc hú hoạ nỗi đau của người khác.
Có thể chúng ta thông tuệ, nhưng chúng ta đừng thông tuệ đến mức chia lá bài số phận. Bất kỳ ai đi đúng luật cũng thiện lương. Kẻ đáng chết, nên là kẻ mang tai ương đến cho họ. Cũng có thể là những kẻ cay độc, cười cợt với nỗi đau của người khác.
Càng không nên thông tuệ đến mức phán xét tác hại của xe máy. Khi những người đi xe máy lương thiện và vô tội ấy hoàn toàn không có cửa lựa chọn giữ mạng sống. Lại càng không có cửa lựa phương tiện an toàn và sang chảnh hơn.
Nghèo hay giàu, ngu xuẩn hay thông tuệ, chúng ta chỉ có thể được gọi là “con người” khi lưu giữ được suy nghĩ thiện lương và hành động thiện lương mà thôi.
Nguyễn Tiến Tường
4-1-2019