Em bé khi vừa mới sinh ra chỉ có một nửa hộp sọ.Sau đó bác sĩ cho hay tin dữ em sẽ không sống được quá 2 tháng.Điều này khiến cha mẹ em vô cùng buồn bã,nhưng điều kỳ diệu đã đến khi họ chứng kiến em bé lớn từng ngày.
Khi Brandon (31 tuổi) và Brittany Buell (28 tuổi) sống tại bang Florida (Mỹ) chào đón con trai của mình – bé Jaxon vào ngày 27/8/2014.
Jaxon đã mắc phải căn bệnh Microhydranencephaly – một dị tật hiếm gặp ở não khiến em bị thiếu mất nửa hộp sọ và 80% não bộ. Theo kinh nghiệm của các bác sỹ, gần như tất cả những ca mắc bệnh này đều tử vong ngay sau khi chào đời. Cho dù em có cơ hội sống sót, nhưng Jaxon có thể sẽ không bao giờ biết nghe, nhìn hay ngửi bất kỳ thứ gì.
Nhưng như một phép màu nhiệm, bé Jaxon mạnh mẽ đã làm được cả 3 điều đó. Em có thể nhận biết và nếm các mùi vị khác nhau, dù mỗi lần em chỉ ăn được một chút xíu và phải phụ thuộc và một ống truyền thức ăn. “Nếu con thích, con sẽ cười hoặc há miệng to hơn để đòi ăn thêm. Jaxon thích kem socola và quả bơ giống mẹ thằng bé” – anh Brandon chia sẻ.
Jaxon cũng có thể nhận biết khi người khác gọi tên mình, em cũng có một quyển sách yêu thích tên là “Bác sĩ Seuss”. Tuy chưa thể nói, nhưng Jaxon có một cách giao tiếp riêng với mọi người.
Hàng ngày, sau khi đi làm về, vợ chồng Brandon và Brittany đều đi dạo xung quanh khu phố nơi họ ở, và đặt Jaxon và một chiếc xe đẩy. “Khi chiếc xe đẩy bị nẩy lên, Jaxon có vẻ rất thích thú và thằng bé liền cười khoái chí. Mỗi khi có một cơn gió nhẹ thoảng qua, thằng bé lại nhắm nghiền mắt lại như đang khoan khoái tận hưởng vậy… Những lúc như thế, nhìn Jaxon thực sự rất đáng yêu và đầy sức sống. Và mặc dù em phải trải qua những cơn co giật hay trào dịch vị, khiến em bị nôn nhiều lần trong ngày nhưng thực tế, Jaxon vẫn là một em bé vui vẻ, kháu khỉnh và đương nhiên có đôi lúc nhõng nhẽo, hệt như bao đứa trẻ bình thường khác.” – Mẹ em tự hào kể.
Jaxon sống rất tình cảm; mỗi khi kiên cường vượt qua những cơn co giật, Jaxon lại với tay về phía mẹ, kéo má mẹ lại gần để ôm và thơm. “Những lúc nhìn thấy con mình bị cơn đau hành hạ, tôi đã thực sự rất đau lòng. Nhiều người trách chúng tôi, nói chúng tôi ích kỷ vì đã cố sinh con ra mà không nghe lời khuyên của bác sỹ, bỏ con từ khi con còn trong bụng. Tôi tự hỏi mình liệu tôi có ích kỷ quá không khi sinh con ra nhưng con lại chịu đau khổ như vậy? Đôi lúc tôi cảm thấy cuộc đời quá bất công với con mình. Nhưng chính Jaxon mạnh mẽ đã dạy cho chúng tôi, giúp chúng tôi hiểu rằng quyết định của chúng tôi là đúng. Bởi con tôi vẫn đang hạnh phúc, thoải mái và rất hay cười.”
Tháng 8 vừa rồi, Jaxon đã được bố mẹ tổ chức một bữa tiệc ngoài bể bơi để kỉ niệm sinh nhật lần thứ hai của em. Em rất phấn khích khi có nhiều người tham gia và còn thể hiện mình bằng cách tự đứng dậy. Jaxon còn “quậy tung” và hắt nước ra xung quanh chơi đùa với mọi người.
Brandon và Brittany đã cho ra mắt cuốn sách có tên: “Don’t Blink” (tạm dịch: Đừng nhắm mắt làm ngơ). Cuốn sách kể về hành trình chiến đấu với bệnh tật của Jaxon và những suy nghĩ và trải nghiệm của bố mẹ bé. Cuốn sách đã giúp truyền cảm hứng cho rất nhiều người vì Jaxon được coi như một biểu tượng sống mạnh mẽ. Bố mẹ em cũng sáng lập một quỹ có tên “Jaxon mạnh mẽ” để tăng nhận thức của mọi người về căn bệnh cũng như kêu gọi ủng hộ cho những nghiên cứu về căn bệnh này. Quỹ này hiện đã thu hút được rất nhiều nhà hảo tâm trên thế giới.
Brandon nói với phóng viên báo US Weekly khi được phỏng vấn rằng: “Bác sỹ đã từng nói với vợ chồng tôi rằng hãy cho con tất cả những gì có thể để con cảm thấy thoải mái nhất vì con sẽ không sống được lâu nữa đâu”. Thế nhưng, Jaxon bé nhỏ đã có một kế hoạch của riêng mình, đi ngược lại tất cả những dự liệu trước của bác sỹ. Jaxon đã sống sót một cách kì diệu! Em đã làm được những điều mà các giáo sư đầu ngành y của nước Mỹ đều quả quyết rằng đó là việc bất khả thi
Cuối cùng, anh Brandon nói: “Chúng tôi tin rằng cuộc sống của bất kỳ ai, bất kể một sinh mệnh nào đều rất giá trị và đáng quý, và chúng tôi cố gắng làm mọi việc để truyền tải thông điệp đó cho Jaxon”.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng và Thượng Đế không luôn ban tặng cho chúng ta những điều chúng ta mong đợi. Đôi khi, chúng ta phải trải qua những điều thực sự không may mắn, những khó khăn trên đường đời để hiểu rằng: chúng ta cần tin tưởng hơn vào bản thân mình, vào điều kì diệu sẽ xảy ra khi chúng ta không ngừng cố gắng. Câu chuyện của cậu bé Jaxon trên là một minh chứng. Đừng e ngại những thử thách, chướng ngại bạn gặp phải mà hãy trân trọng chúng, và tận dụng cơ hội được nhìn thấy ánh sáng mặt trời mỗi ngày để sống hết mình với những gì bản thân tin tưởng…