Có vị Thiền Sư đang đi du ngoạn trên ḍng sông th́ thấy một gia đ́nh trên bờ sông đang la hét với nhau một cách đầy giận dữ. Ông liền quay lại mấy người học tṛ của ḿnh, khẽ mỉm cười hỏi: “Tại sao con người khi giận dữ lại hét lên với nhau?”.
Mấy người học tṛ ngẫm nghĩ một lát rồi một trong số họ lên tiếng: “Bởi v́ chúng ta mất b́nh tĩnh nên phải hét lên với nhau”.
Vị Thiền sư lại tiếp tục hỏi: “Nhưng tại sao lại phải hét lên với người bên cạnh trong khi họ có thể nói những suy nghĩ của ḿnh một cách mềm mỏng hơn?”.
Những người học tṛ khác cũng đưa ra một vài lời giải thích nhưng không ai có câu trả lời làm hài ḷng Vị Thiền sư cả. Cuối cùng Thiền sư bèn giải thích:
“Khi hai người giận dữ với nhau th́ trái tim họ có một khoảng cách rất lớn. V́ khoảng cách đó mà họ phải hét lên để có thể nghe thấy nhau nói. Và khi họ càng giận dữ, khoảng cách lại càng lớn nên càng phải hét thật to.
Vậy điều ǵ xảy ra khi hai người đang yêu thương nhau? Họ không hề kêu la với nhau mà ngược lại, nói chuyện nhỏ nhẹ và t́nh cảm. Bởi v́ trái tim của họ đang rất gần nhau. Khoảng cách giữa hai người là không tồn tại hoặc rất nhỏ...”.
Vị Thiền sư tiếp tục mỉm cười: “Và khi họ yêu thương nhau càng nhiều hơn nữa, t́nh cảm rất sâu đậm th́ chuyện ǵ sẽ xảy ra? Họ không nói, chỉ th́ thầm với nhau, họ thậm chí c̣n gần sát nhau trong t́nh yêu như một sự ḥa quyện và là một khối thống nhất. Cuối cùng họ thậm chí không cần phải th́ thầm với nhau, chỉ nh́n nhau và họ hiểu tất cả mọi việc”.
V́ vậy, khi bạn tranh luận với ai, đừng làm trái tim ḿnh h́nh thành khoảng cách. Cũng đừng làm tổn thương trái tim người đối diện, bởi sẽ có một ngày khoảng giữa hai người trở lên rất lớn, tới mức t́nh cảm của 2 người không thể quay về như ngày xưa được nữa.
VietBF@sưu tập
|