Ai Cập nổi tiếng là vùng đất của những bí ẩn với những kim tự tháp ḱ vĩ, thiên nhiên hoang dă, nền văn hóa ấn tượng. Vùng đất này thu hút rất nhiều sự quan tâm của cả người dân lẫn những người yêu thích khám phá. Vậy vùng đất Ai Cập này có ǵ mà bí ẩn thế?
Ai Cập, tên chính thức ngày nay là Cộng ḥa Ả Rập Ai Cập, là một quốc gia thuộc Bắc Phi, Trung Đông và Tây Nam Á, nổi tiếng với ḍng sông Nile, những kim tự tháp hùng vĩ cùng bí ẩn về nền văn minh cổ đại thu hút khách du lịch và giới khoa học.
Ai Cập - cái nôi của nền văn minh nhân loại
Nền văn minh Ai Cập cổ đại hay c̣n được biết tới là nền văn minh sông Nile được xem là một trong những cái nôi của văn minh nhân loại. Địa lư chính là một trong những điều kiện thuận lợi góp phần h́nh thành nên nền văn minh sớm nhất thế giới.
Sông Nile dài hơn 6 ngàn km, có 7 nhánh đổ ra Địa Trung Hải, là một trong những con sông dài nhất thế giới. Hạ lưu sông có h́nh dáng tam giác, dài 700 km với hai bên lưu vực sông có đất đai ph́ nhiêu, màu mỡ nhờ lượng phù sa lớn bồi đắp, thuận tiện cho các loại cây trồng phát triển. Nơi đây cũng sở hữu quần thể động vật đa dạng. Nhờ đó, cư dân sống ở hai bờ sông Nile không chỉ an cư lạc nghiệp mà c̣n phát triển thông thương. Thiên nhiên đă ưu ái ban cho nơi này điều kiện vô cùng thuận lợi để phát triển nền văn minh sớm nhất thế giới.
http://2sao.vietnamnetjsc.vn/images/...nhanloai10.jpg
Theo Wikipedia, năm 3150 TCN (tŕnh tự thời gian của bảng niên đại Ai Cập), nền văn minh Ai Cập được thống nhất dưới thời pharaoh Narmer, thường được gọi là Menes. Đây cũng là vị vua đầu tiên của đế chế Ai Cập cổ.
Trải qua nhiều đời pharaon với những biến động lịch sử, nền văn minh Ai Cập cổ đă tạo ra được vô số thành tựu, từ tín ngưỡng - tôn giáo, văn hóa cho đến xây dựng, tiêu biểu là kim tự tháp - một trong 7 kỳ quan thế giới cổ c̣n sót lại tới ngày nay.
1. Kiến trúc
Không thể không kể đến các công tŕnh kiến trúc vĩ đại như Kim tự tháp, Tượng nhân sư khi nhắc tới nền văn minh Ai Cập cổ đại. Cho đến nay, những công tŕnh này vẫn đứng sừng sững như tượng đài bất tử, khẳng định sự tồn tại của một nền văn minh thịnh vượng cổ xưa. Những bí ẩn xoay quanh chúng vẫn là đề tài thu hút các nhà khảo cổ, và là điểm đến lư tưởng với những người yêu thích du lịch khám phá.
Theo các học giả, đặc trưng của kiến trúc Ai Cập cổ đại là sự khan hiếm gỗ. Nguyên vật liệu chính mà người Ai Cập cổ dùng để xây dựng là gạch và đá. Quan niệm, tín ngưỡng mà người Ai Cập cổ đại gửi gắm trong những công tŕnh xây dựng này đến nay vẫn khiến các nhà khoa học phải đau đầu.
Kim tự tháp, hay chính là mộ của các Pharaoh và hoàng hậu bắt đầu được xây dựng từ thời vua đầu tiên của vương triều III, là các công tŕnh có h́nh chóp được làm bằng đá. Tính đến năm 2008, có tất cả 138 kim tự tháp được khám phá ở Ai Cập (theo Wikipedia). Bên trong mỗi kim tự tháp đều ẩn chứa nhiều bí ẩn vừa khiến con người ṭ ṃ, lại vừa khiến họ sợ hăi.
Nhiều h́nh vẽ khắc họa được t́m thấy bên trong các kim tự tháp cũng cho ta thấy nghệ thuật phong phú của nền văn minh cổ xưa nhất trong lịch sử loài người, với đề tài phong phú: cảnh sinh hoạt ngày thường; thế giới khi con người đi vào cơi vĩnh hằng.
2. Chữ viết
Năm 1894, một nhóm khảo cổ học đă t́m thấy những kư hiệu tượng h́nh được khắc trên các bức tranh trong các di tích t́m thấy khi tiến hành khai quật "thành phố diều hâu" Nekhen, một trong những đền thờ cổ nhất ở Ai Cập.
Theo các nhà khoa học, chữ viết Ai Cập cổ ra đời từ khi xă hội h́nh thành giai cấp. Chữ tượng h́nh là cơ bản và thông dụng nhất tại nền văn minh này, c̣n đối với các khái niệm phức tạp hơn, người Ai Cập cổ dùng phương pháp mượn ư. Tuy nhiên, chữ tượng h́nh và mượn ư vẫn chưa đủ để giao tiếp, vậy nên họ tạo ra những h́nh vẽ biểu hiện âm tiết, rồi từ đó trở thành chữ cái và được sử dụng suốt hơn 3000 năm. Trong nền Ai Cập cổ đại có khoảng 1000 chữ tượng h́nh, trong đó có 24 chữ cái.
Loại chữ cổ này được khắc trên đá, gỗ, đồ gốm, viết trên vải gai, da và giấy papyrus - loại giấp thông dụng nhất của người Ai Cập cổ. Mực được làm từ quả bồ hóng và bút được chế tác từ thân cây sậy.
Vào cuối thế kỷ 20, các nhà khoa học đă truy ra mẫu tự Phoenix được biến tấu từ văn tự Ai Cập cổ. Các dân tộc Do Thái, Ả Rập, Hy Lạp và La tinh đă dựa theo mẫu tự này để tạo nên chữ viết của riêng ḿnh. Có thể nói, ngôn ngữ của chúng ta dùng ngày nay đều thừa hưởng di sản từ chữ viết Ai Cập cổ.
3. Thiên văn học
Theo nhiều nhà khoa học, 12 cung hoàng đạo mà chúng ta biết đến ngày nay đă được người Ai Cập cổ đại khám phá từ hàng ngàn năm trước. Ở thời kỳ đó, thiên văn học phát triển nhiều hơn chúng ta tưởng. Họ không chỉ biết tới các cḥm sao, mà c̣n phát minh ra công cụ đo lường thời gian từ việc xác định bóng mặt trời. Tuy nhiên, dụng cụ này chỉ xem được khi có ánh mặt trời. Về sau, họ đă phát minh ra đồng hồ nước có thể tính giờ cả ngày lẫn đêm. Ở nền văn minh cổ ấy, người Ai Cập cũng đưa ra cách tính 1 năm bằng 365 ngày, ứng với 12 tháng, mỗi tháng chỉ có 30 ngày nhờ vào quy luật dâng nước của sông Nile.
Một trong những câu hỏi lớn thách thức khoa học là liệu có phải người Ai Cập cổ đă trông thấy hoặc tiếp xúc với người ngoài hành tinh hay không; bởi trong một số bức tranh tường được khám phá trong lăng mộ của các Pharaoh, họ đă khắc những h́nh ảnh khó hiểu, trông giống người ngoài hành tinh. Nhiều giả thiết cho rằng những bức tranh ấy mô tả cuộc sống ở nơi ngoài Trái Đất. Tuy nhiên, có ư kiến phản bác lại giả thiết đó, họ cho rằng nếu nghĩ như vậy là đă xúc phạm tới các di sản của người Ai cập cổ đại.
4. Thuật ướp xác
Thuật ướp xác của người Ai cập cổ đại ra đời từ năm 2700 TCN và kéo dài tới tận thế kỷ thứ 5. Đây được xem là một trong những tục lệ mai táng phức tạp nhất trong lịch sử nhân loại. Người Ai Cập cổ tin vào sự vĩnh hằng, và ướp xác là một trong những cách để người đă khuất có thể tiến vào thế giới bên kia, nơi Chúa trờ che chở họ.
Nhờ y học phát triển mà họ đă t́m ṭi ra được phương pháp ướp xác có thể nói là hoàn hảo nhất. Nguyên tắc của việc ướp xác là dựa trên việc làm mất nước của cơ thể, lấy đi các bộ phận dễ bị phân hủy như nội tạng và bộ năo. Sau đó, thi thể được bảo quản trong natron khô (một loại muối nhằm làm khô thi hài) khoảng 70 ngày. Bước cuối là nhồi hương thảo vào phần rỗng của nội tạng, xoa dầu thơm và quấn vải một cách cẩn thận lên thi thể. Xác ướp được chôn cất cùng với những món đồ mà người Ai Cập tin rằng người đă khuất sẽ sử dụng khi sang thế giới khác.
Bộ phận duy nhất không bị lấy ra khỏi cơ thể người chết là trái tim; v́ người Ai Cập cổ cho rằng trái tim là hiện thân của trí tuệ, người chết sẽ cần nó khi sang thế giới bên kia.
5. Tín ngưỡng
Ngay từ thủa sơ khai, người Ai Cập cổ đại đă tin vào các vị thần và thế giới bên kia. Họ xây các đền thờ chịu sự quản lư của các vị tư tế đại diện cho vua, nơi những vị thần trú ngụ để bảo vệ và che chở cho họ. Thông thường, lănh địa của các vị thần được xây dựng cách biệt với thế giới bên ngoài và chỉ có quan chức của ngôi đền mới được phép ra vào thường xuyên. Chỉ đến các ngày lễ th́ tượng thần mới được đem ra thờ phụng công khai cho người dân tới thờ. Ngoài ra, mọi người có thể thờ riêng các bức tượng thần trong nhà họ và đeo bùa để chống lại các thế lực xấu.
Mèo là con vật linh thiêng trong nền văn minh cổ xưa này. Người Ai Cập cổ đại rất yêu động vật, nhưng đặc biệt thờ phụng mèo, ướp xác chúng sau khi chúng qua đời và thờ mèo như một vị thần. Hầu hết các gia đ́nh thời Ai Cập cổ đều nuôi mèo và tin rằng mèo mang lại may mắn cho họ.
Trong tín ngưỡng của nền văn minh cổ này, đôi mắt của loài mèo là ánh sáng soi lối cho họ trong đêm tối. Nếu xảy ra hỏa hoạn trong nhà, mèo sẽ được ưu tiên cứu trước. Và với những ai vô t́nh hay cố ư làm chết mèo, người đó sẽ phải đối mặt với h́nh phạt đáng sợ của đám đông: bị ném xuống một hố đầy rắn độc.
Với những gia đ́nh không có điều kiện ướp xác mèo, họ sẽ để tang mèo bằng cách cạo lông mày của ḿnh. Năm 1888, người ta đă phát hiện hàng chục ngàn xác ướp mèo trong một ngôi mộ lớn. Khám phá này có ư nghĩa vô cùng to lớn đối với lĩnh vực khảo cổ.