Nhă ngồi trầm tư bên ly cà fe đang thánh thót rơi, những hạt nước đen đen óng nâu thi nhau rơi xuống chiếc ly trong suốt. Mỗi lần giọt nước rơi xuống chúng đều phát ra âm thanh tóc tóc nho nhỏ. Mặt nước đen óng nâu nâu trong ly lại sóng lên lăn tăn những sóng tṛn lan ra thành cốc.Nàng hít một hơi hương hoa sử quân ʇ⚡︎ử đang thả từng chùm tгêภ tường bao quanh quán. Mùi hương hoa có cái tên dân dă là hoa Jun ấy ngọt ngào và ngầy ngậy như mùi hương vani trong bánh kẹo. Những chùm hoa hồng hồng xen trắng trắng đung đưa đung đưa trong gió. Vài chú ong thợ, bướm đang rập rờn sà xuống.
Nhă đưa mắt nh́n một lượt khung cảnh cái quán nhỏ nơi nàng đă ʇ⚡︎ự tay trang trí, sắp xếp, bày biện và gắn bó hơn chục năm qua. Phía ngoài cửa nàng treo chục gị lan mẫu ʇ⚡︎ử hay c̣n gọi là lan nhện, những chiếc lá nhỏ dài viền trắng xanh xinh xắn, vài chùm cây con vươn ra từ gốc mẹ thả xuống. Rồi dạ yến thảo đủ màu đung đưa đung đưa trong gió.
Trước cửa quán hai chậu hoa nhài cũng bung hoa trắng muốt, thơm lừng. Khung cảnh thật b́nh yên.
Nàng nhẩm tính trong đầu, bao lâu rồi nhỉ? Chính ҳάc là bao lâu?tháng mười hay tháng mười một năm hai ngàn lẻ tám ?
Hay là hai ngàn lẻ chín?
Tự dưng dạo gần đây nàng hay quên thế chứ. Có những lúc nàng ngẩn người quên mất ḿnh đang rót nước sôi pha cà fe cho khách, đến khi nước tràn cả phin chảy đầy bàn nàng mới giật ḿnh.
Có lúc khách gọi đen đá th́ nàng lại làm đen nóng. Nh́n nàng bưng chiếc khay có li cà phê trong chiếc ḷ mini đang phập phù ngọn lửa ra bàn khách ph́ cười.
-Ô hay.! Cái bà chị này. Em gọi đen đá mà. Cho em cốc đá ra đây. Đang nóng chảy mỡ chị bắt uống nóng là nào ?
Lúc đó nàng mới choàng tỉnh.
-Ôi xin lỗi em.! Chị quên. Mải nghĩ quá nên nhầm.
Đá đây, đá đây.
Rồi nàng vội chạy vào quầy lấy đá lạnh cho khách.
Vậy mà lúc vào đến quầy, nàng lại quên luôn việc lấy ǵ. Nàng lại cắm cúi sắp xếp, thu dọn cái quầy bé tư của ḿnh, cho đến lúc cậu khách quen cầm cái ly cà fe đen bước tới.
-Cho em mấy viên đá chị ơi.
Mà bà chị dạo này cứ đờ đẫn như mất sổ gạo vậy? Chả lẽ lại bị thằng nào nó lừa à?
Em bảo rồi. Đàn ông bây giờ không tin được đâu.
À mà muốn yêu th́ yêu em đây này. Yêu chi mấy lăo già khú hâm hâm nữa..khéo các lăo ấy hẹn chị rồi ra đến ngơ lại quên ấy ha ha ha.
Gă thanh niên vốn là khách quen, vừa gắp mấy viên đá vào ly đen vừa nháy mắt cười cười trêu Nhă.
Nàng cườigượng gạo.
-Yêuđương ǵ đâu.
Chỉ là dạo này chị hay bịlú quá. Có lẽ do tiêm bốn mũi v.ắc xin nên thế chăng?
Nàng chống chế.
H́nh minh họa
-Bà chị nghiêm chỉnh chấp hành nhỉ. Tiêm hẳn bốn mũi th.uốc đ.ộc thế hử?
Em có hai thôi c̣n nhiều khi quên cả việc ḿnh chưa có vợ đây này.
Có nhiều lúc em c̣n nghĩ chị là vợ em cơ đấy.
Cứ sáng cafe quán Thanh Nhă, tối sinh tố quán Thanh Nhă rồi lại nghĩ ḿnh là chồng chị Nhă mới ૮.ɦ.ế.ƭ chứ. Há há há. Gă cười cười đưa tay bẹo má Nhă.
Nhă cũng chả hơi đâu mà né, nàng cười.
-Hay là em lấy chị đi, nuôi chị dễ lắm em. Ngày ba bữa cơm rau đậu cũng được, tối tối bồng đi ngủ. Vậy thôi nhỉ.
Đời con người chỉ cần thế thôi.
Lấy chị đi em.
Gă thanh niên ngạc nhiên khi thấy bà chủ quán xinh đẹp mọi ngày thường né tránh gă nay lại hồ hởi đùa lại.
Cảm giác mấy ngón tay chạm vào bầu má mềm mịn hơi phính phính và phảng mùi kem dưỡng da làm gă ngây ngất mất vài giây .
Gă thấy nàng trả lời th́ ngẩn ṭ te rồi bỗng dưng đỏ bừng cả má.
-Bà chị nay mấu nhẻ.. bạo ghê..
Nhă tủm tỉm.
-Sợ rồi hả nhóc.
Thôi, ra bàn uống nước đi. Để chị dọn.
Nói xong nàng cầm cái khăn tiếp tục lau bàn.
Nàng biết, gă đang dơi mắt nh́n ḿnh.
Cái sự quên ấy ngày nào nó cũng ào đến, bám lấy nàng cả ngày lẫn đêm,có lúc nàng sang quán tạp hóa để mua vài thứ lặt vặt trong đó có mấy gói ɓă.ռ.ɠ ѵ.ệ ꜱı.ռɦ v́ nàng vừa đến tháng mà trong nhà lại hết. Vậy mà sau khi nhặt một số đồ linh ϮιпҺ, món cần thiết nhất th́ nàng lại quên.
Hay những câu chuyện nàng vừa nói với con trai xong nàng lại nói lại khiến cu nhóc ph́ cười. Mẹ kể rồi mà.
Nàng cứ thế, dạo gần đây những chuyện xảy ra trước mắt th́ nàng hay quên quá. Nhưng những chuyện từ nhiều năm trước th́ nàng lại nhớ như vừa hôm qua vậy.
Đấy,Nàng nhớ ra rồi. Đó là tháng mười năm hai ngàn lẻ chín, lúc đó nàng vừa xong giỗ đầu người chồng yêu dấu của ḿnh, và cũng là tháng sinh nhật ba tuổi thằng cu Tuấn con trai nàng.
Nghĩ đến đây, nước mắt Nhă ứa ra, trái tιм đang ᵭ.ậ..℘ nhè nhẹ trong l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ bỗng như có ai đó Ϧó₫ lại, đau đớn.
Nàng thổn thức gọi tên người chồng đă khuất.
Anh Tú ơi… sao anh bỏ em đi sớm thế để giờ em khổ thế này…
Tú ơi… anh ác thế…. anh cho em t́nh yêu, t́nh thương, cho em hai đứa con xinh xắn ngoan hiền. Anh mang cả thế giới đến cho em và rồi một ngày kia anh vội vă rời đi bỏ em lại bơ vơ giữa ḍng đời đen bạc.
Anh ơi
……xă hội này, cuộc đời này ai là người thương em như anh đây
….
Những giọt nước mắt thi nhau lăn dài tгêภ má rồi rơi xuống. Nàng chớp nhẹ làn mi dày cong Ꮙ-út. Đôi mắt đen láy to tṛn u buồn đẫm nước mắt.
VietBF@sưu tập