Cuối cùng, người gây ra lỗi lại là tôi.
Con sinh ra hưởng gen bố mẹ, nên việc giống bố hoặc giống mẹ là chuyện đương nhiên. Tôi lấy vợ năm 27 tuổi và hiện tại chúng tôi đã có một cô con gái học lớp 1.
Từ khi lọt lòng, con đã được nhiều người, từ người thân họ hàng, bạn bè cho đến hàng xóm đều nhận xét bé có nhiều điểm giống bố hơn mẹ, không chỉ xinh xắn mà còn trắng trẻo. Tuy nhiên, sau khi đi xuất khẩu lao động 3 năm và trở về đoàn tụ với vợ con, tôi nhận ra con gái càng lớn thì diện mạo bỗng càng thay đổi khác đi.
Ảnh minh họa
Ban đầu, tôi còn nghĩ là vợ đã làm chuyện có lỗi với mình, và nghi ngờ đứa trẻ không phải con tôi. Thế là một hôm trong cơn say, tôi đã vô tình đem vướng mắt này ra dò hỏi vợ. Vợ tôi liền nổi cơn “lôi đình” bởi suy nghĩ bậy bạ của tôi. Thế là 2 vợ chồng cãi nhau, và tôi đã đề nghị vợ xét nghiệm ADN.
Sự quá đáng của tôi làm cho vợ cảm thấy không được tôn trọng, bị sỉ nhục nên cô ấy đã viết đơn ly hôn ngay vào ngày hôm sau. Tuy nhiên, lúc đó tôi đã tỉnh rượu và nhận thức được lỗi lầm bản thân đã gây ra. Cuối cùng, tôi đã phải mất mấy ngày liền để chuộc tội và dỗ dành để vợ ngơi đi cơn giận.
Để tôi không vướng mắt, vợ cũng đã phân tích cho tôi hiểu vấn đề, cô ấy nói rõ là do trong suốt mấy năm tôi đi làm xa, con gái thường được gửi ở nhà ông bà để mẹ đi làm. Ông bà lại chiều cháu, để đứa trẻ tự do bay nhảy, vậy là suốt ngày con cứ đi chơi, dang hoài ngoài trời nắng nên làn da từ trắng trẻo giống bố, nay đen sì đến khó chấp nhận.
Không những vậy, vì chế độ sinh hoạt thất thường, không đảm bảo khoa học cũng như tác động từ môi trường bên ngoài đã khiến cho con có nhiều thay đổi trong ngoại hình. Nghe vợ giải thích đến đây, tôi mới nhận ra bản thân thật tệ khi có những tư duy, hành xử quá đáng với vợ. May là cô ấy tha thứ cho tôi, chứ không tôi đã mang tội tự tay phá nát gia đình vốn đang ấm êm của mình.