Bạn có thể tưởng tượng nổi một người căn nhà chỉ có 7m2 mà có đến 6 người ở không? Đứng còn chật chưa nói đến chuyện ăn ở và sinh hoạt. Gia cảnh nhà cụ bà sáng bán xôi, chiều đẩy xe hàng rong, tối ngủ ngoài đường và sự thật đằng sau khiến ai cũng phải rớt nước mắt.
Vóc dáng nhỏ bé, tấm lưng còng, bà cụ 82 tuổi ấy vẫn ngày ngày “phơi nắng, phơi sương” kiếm từng đồng để lo chạy thận cho con.
Không ai ở đường Lê Quang Định, quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh còn xa lạ với hình ảnh bà cụ đã ngoài 80 ngày ngày đẩy xe hàng kiếm tiền mưu sinh. Cụ bà Trần Thị Thơm (82 tuổi) lưng đã còng lắm nhưng vẫn cố đẩy xe hàng giống như đang gồng mình để chống đỡ căn nhà bé nhỏ của mình.
Căn nhà chỉ hơn 7m2 nhưng lại là nơi ăn, chốn nghỉ của 6 người gia đình cụ. Bên ngoài góc hẻm là một cây dù, cái ghế bố đã cũ mèm chính là chỗ bà cụ nằm nơi góc ngoài hẻm nghỉ ngơi cả ngày lẫn đêm.
Bà cụ nói:”Nhà chật quá, để cho con gái có chỗ nằm dưỡng bệnh, cho cháu ngoại có chỗ học hành. Với lại, nhiều người nên tôi chỉ tắm rửa trong đó, còn ngủ thì ra đây. Trời mưa thì che bạt lại, ở đây cho mát chứ trong nhà nóng lắm”.
Ước mơ của bà cụ là: “Ước cho đừng bệnh tật chi hết, luôn khỏe mạnh để đi bán kiếm tiền là được rồi”.
Ngày ngày, cứ 6 giờ đến 10 giờ sáng bà cụ lại đi bán xôi ở trước cửa UBND phường, đến chiều lại đẩy xe cóc, ổi, bánh tráng, trứng cút bán đến tận 21 giờ. Cả ngày lao động cụ chỉ kiếm được 100.000-120.000 đồng.
Căn nhà với bề ngang 1.2m, dài 6m2 người đứng dậy còn không có chỗ đi chứ đừng nói đến ngủ nghỉ. Bếp ăn nên cũng phải đưa ra cạnh chỗ bà cụ nghỉ ngơi.
Chị Nguyễn Thị Nga (55 tuổi) con gái cụ có 3 người con. Hai đứa con lớn lập nghiệp ở Cà Mau, đứa con út đang là sinh viên năm cuối đại học. Chị chia sẻ: “Cả ba đứa con đều đã lớn nhưng cũng chưa giúp gì được cho mẹ, đứa nào cũng vất vả làm ăn. Tôi mong cho tụi nó có đủ sức khỏe để làm nuôi gia đình, con cái nó là mừng lắm rồi”.
Cụ Thơm sinh được 2 người con, một trai một gái. Cụ kể:“Con trai lớn tôi làm nghề thu gom ve chai đồng nát phế liệu. Con gái út tên Nga thì bị suy tim, suy thận nên chỉ làm được việc lặt vặt trong nhà, không làm nặng được. Đủ thứ tiền để chạy chữa nên gia đình cũng cố gắng lắm. Phần tôi vẫn tiếp tục với nghề ‘buôn gánh bán bưng’ mà biết bao nhiêu năm qua đã làm để nuôi sống gia đình. Đối với tôi, còn sống khỏe là còn làm được”.
Một năm trước, chị Nga mệt mỏi đi khám thì chết đứng nhận được tin mắc cùng lúc 2 căn bệnh là suy tim và suy thận. Vì hoàn cảnh khó khăn chị vẫn cố gắng kiếm tiền chữa chạy. Nhưng căn bệnh suy thận khiến chân tay chị phù nề, sưng tấy nhiều khi phải nằm liệt giường. Số tiền dành dụm, vay mượn cũng theo đó tan biến hết.
Để có tiền trị bệnh và trả nợ, chỉ cần khỏe chút chị lại đi đẩy xe bán hủ tiếu nhưng chỉ được dăm ba ngày thì bệnh tật lại giày vò chẳng làm gì được. Bà cụ thương con nên việc gì cũng quán xuyến hết. Bà cụ vừa cố gắng đi bán hàng vừa cơm nước chăm sóc con cháu. Chị Nga nghẹn ngào nước mắt chỉ ước ao rằng mình mau khỏi bệnh để chăm sóc mẹ già và đứa con được học hành đến nơi đến chốn.