Vào năm 1953 khi mới 11 tuổi và c̣n là cậu học sinh Lớp Nhất (năm cuối cùng của tiểu học) tôi được hân hạnh lên Ṭa Thị Chính Thành Phố Hải Pḥng để nhận chiếc bánh Trung Thu do Đức Quốc Trưởng (Head of State) Bảo Đại trao cho học sinh trong dịp lễ quan trọng của thiếu nhi.
Kể từ năm 1949 khi Pháp chính thức trao trả độc lập cho Việt Nam và chỉ giữ lại Bộ Quốc Pḥng và Bộ Tài Chánh th́ ngọn cờ quốc gia (cờ vàng ba sọc đỏ) được giương lên khắp nông thôn tới thị thành – những nơi do chính quyền quốc gia kiểm soát. Các đồn bót của Quân Đội Quốc Gia, cảnh sát, các ṭa thị chính, các trường học, ngọn cờ vàng ba sọc đỏ ngạo nghễ tung bay. Ngọn cờ tam tài (cờ Pháp) chỉ c̣n treo ở Cao Ủy Phủ và các doanh trại của Quân Đội Liên Hiệp Pháp. Trường Vơ Bị Liên Quân Đà Lạt (sau này Ô. Diệm đổi thành Trường Vơ Bị Quốc Gia), Trường Hành Chánh Quốc Gia (sau này Ô. Diệm đổi thành Học Viện QGHC) được Quốc Trưởng Bảo Đại thiết lập theo kiểu mẫu của Trường Vơ Bị Saint-Cyr và Trường ENA. H́nh Đức Quốc Trưởng Bảo Đại vừa mặc Âu phục vừa mặc quốc phục được trang trọng in trên các tờ giấy bạc, tem thư… và là biểu tượng của chính thể quốc gia, chống lại cộng sản. Thế nhưng Pháp bất ngờ thất trận Điện Biên Phủ và không c̣n khả năng ngăn chặn làn sóng Đỏ tràn xuống Đông Nam Á và người Mỹ nhảy vào thế chân người Pháp để tránh thảm họa sụp đổ của Vùng Đông Nam Á như quân bài Domino. Do sự giới thiệu của Hồng Y Spellman và do áp lực của Ngoại Trưởng Foster Dulles, Vua Bảo Đại phải chấp nhận đề cử Ô. Ngô Đ́nh Diệm giữ chức vụ thủ tướng thay Hoàng Thân Bửu Lộc để người Mỹ bày thế trận chống cộng mới cho Đông Nam Á. Và gia đ́nh tôi di cư vào Nam. Tôi tiếp tục theo học lớp Đệ Thất (Lớp 7) tại Trung Học Trần Lục – một trường Công Giáo ở Bùi Chu Phát Diệm di cư vào Nam –
không có địa điểm phải học nhờ Trường Tiểu Học Đồ Chiểu nằm sát Chợ Tân Định do Linh Mục Trần Phúc Long làm hiệu trưởng. Việc học tương đối êm đềm th́ bỗng dưng một tuần lễ trước ngày Trưng Cầu Dân Ư (23 – 10 – 1955), học sinh chúng tôi đưa xe nhà binh (xe camion) chở tới Chợ B́nh Tây (Chợ Lớn), tay cầm h́nh Vua Bảo Đại bị gạch mặt, hát khản cả tiếng những bài vè mà tôi c̣n nhớ được vài câu như sau “
Ve vẻ vè ve, nghe vè Bảo Đại, là quân ăn hại…” (Điều này tôi đă ghi lại trong cuốn hồi kư tù, hồi kư lịch sử
Những Sự Thực Không Thể Chối Bỏ xuất bản năm 1987). Sau cuộc xuống đường chửi bới Quốc Trưởng Bảo Đại, chiều hôm đó chúng tôi được các thầy cô phát cho mỗi đứa 5 đồng gọi là tiền “Cụ” thưởng cho học sinh. Số tiền 5 đồng lúc đó quá lớn và quá sướng để tha hồ ăn thịt ḅ khô, đậu đỏ bánh lọc và coi Ciné ở Rạp Moderne cũng nằm sát Chợ Tân Định. Cùng với những chiến dịch như vậy, đài phát thanh ra rả truyền đi những lời hướng dẫn đồng bào đi bỏ phiếu “
Xanh bỏ vào giỏ, Đỏ bỏ vào thùng”
tức lá phiếu màu xanh in h́nh Ô. Bảo Đại th́ bỏ vào giỏ rác, lá phiếu màu đỏ in h́nh Ô. Diệm th́ bỏ vào thùng phiếu. Đầu óc thơ dại của trẻ nhỏ dễ bị tiêm nhiễm. Tôi bắt đầu có thiện cảm với “
Cụ Ngô” và căm ghét “
Bảo Đại bán nước” mà không cần t́m hiểu và cũng không biết t́m hiểu lịch sử xem thực hư thế nào.
Nay tuổi đời đă ngoài sáu mươi, nhân lúc về hưu rảnh rỗi, và cũng do may mắn t́m được tài liệu biên khảo dưới đây, xin giới thiệu quư vị, quư bạn cùng đọc để có dịp nghiên cứu lịch sử, từ đó có cái nh́n toàn cảnh và trung thực về một giai đoạn chính trị quan trọng của Miền Nam. Nếu Mỹ không đưa Ô. Diệm về nước, nếu Ô. Diệm không lật đổ Quốc Trưởng Bảo Đại th́ thể chế chính trị của Miền Nam là một nền quân chủ lập hiến chứ không phải Tổng thống chế. Ai dám khẳng định chế độ Tổng thống kiểu Mỹ, Pháp, Phi Luật Tân, Đại Hàn, Nam Dương, Nam Mỹ và Phi châu… tốt đẹp hơn nền quân chủ lập hiến của Anh quốc, Nhật Bản, Thái Lan ?
Đào Văn B́nh
❀ ❀ ❀ ❀ ❀
Chương tŕnh Nghiên cứu Vành đai Thái B́nh Dương
Viện Đại học California, Đơn vị Khảo cứu Liên khoa, 2005
XÂY DỰNG DÂN CHỦ : CUỘC TRƯNG CẦU DÂN Ư TRUẤT PHẾ BẢO ĐẠI NĂM 1955
Pacific Rim Research Program
University of California, Multi-campus Research Unit, 2005
Staging Democracy : South Vietnam’s 1955 Referendum to depose Bao Dai
[Jessica Chapman – Ph.D., University of California at Santa Barbara]
Vào ngày 23-10-1955, người dân miền Nam Việt Nam đă đi bỏ phiếu để chọn lựa giữa vị Hoàng đế đă lỗi thời và vị Thủ tướng c̣n xa lạ với người dân (far-from-popular). Cơ quan tuyên truyền của chính phủ nói với người dân rằng Hoàng Đế Bảo Đại là kẻ bán nước, hiếu sắc chẳng khác nào một thứ của nợ làm cản bước đi lên của đất nước. Trong khi đó, Ô. Diệm hứa đưa đất nước vào thời kỳ sán lạn của lịch sử Việt Nam đánh dấu bằng một nền dân chủ, dân tộc tự quyết và bảo đảm quyền hạn của mọi công dân.