Một hôm, chị vợ tức tối than thở:
– Trộm chó thì bị đánh gần chết. Trộm chồng thì không được đánh. Không lẽ… chồng không bằng con chó nữa sao?
Anh chồng nghe xong, đang ăn cơm suýt nghẹn, lắp bắp:
– Ơ… anh là người mà em?
Chị vợ lườm:
– Người gì mà ai cũng có thể “dắt đi” mà không ai được quyền đánh?
Anh chồng im lặng, lặng lẽ… gắp miếng rau cuối cùng, lòng thầm nghĩ: “Thôi, từ mai mình đeo vòng cổ cho chắc!”
VietBF@sưu tập