Một hôm, ông Tư ngồi uống trà với ông Bảy. Ông Tư thở dài:
– Tôi thấy người may mắn thì gặp đúng người bạn đời, rồi cùng nhau đi đến cuối cuộc đời.
Còn người không may thì… đổi bạn đồng hành liên tục, đi với mỗi người một đoạn đường.
Ông Bảy cười hề hề, hỏi:
– Vậy ông thuộc loại may mắn hay không may?
Ông Tư nhấp ngụm trà, trầm ngâm:
– Tôi thuộc loại… cực kỳ may mắn.
Nếu mỗi lần đổi bạn đồng hành là một lần tích lũy kinh nghiệm sống, thì giờ tôi chắc thành… giáo sư đại học tình cảm rồi!
Ông Bảy vỗ đùi cái đét:
– Vậy thì chúc mừng nha! Còn tôi mới có một người đi cùng, mà bữa nào cũng bị… dọa cho xuống xe giữa đường!
Cả quán cười ầm lên. Ông chủ quán góp vui:
– Thôi! Quan trọng là trước sau gì cũng… đi hết đời, miễn sao vui trên đường đi là được!
VietBF@sưu tập