Khi chồng không còn là điểm tựa,
Nhà mẹ thì không thể về,
Nhà riêng thì chưa có,
Phía trước là con thơ cần chở che,
Phía sau là cha mẹ già cần phụng dưỡng…
Lúc ấy, người phụ nữ không còn chỗ để yếu đuối.
Không còn cái quyền để khóc lâu, gục ngã hay từ bỏ.
🌧 Giữa vô vàn trách nhiệm và tổn thương,
cô ấy vẫn phải đứng dậy mỗi sáng, đi làm, cười với con, lặng lẽ lau nước mắt mỗi đêm.
Người ta thường hỏi:
"Phụ nữ mạnh mẽ từ bao giờ?"
Có lẽ là từ khi không còn ai để dựa vào,
Từ khi những vai để tựa lần lượt rời đi – vì tổn thương, vì trách nhiệm, hay vì… vô tâm.
🕯 Nhưng cũng chính những lúc ấy, một người phụ nữ học được cách trưởng thành:
Không còn mong ai cứu mình,
Biết tự ôm lấy mình khi yếu lòng,
Và hiểu ra: sức mạnh lớn nhất không phải là không vấp ngã, mà là ngã rồi vẫn biết đứng dậy, vì những người mình thương yêu.
VietBF@sưu tập