
1. Họ điều tiết cảm xúc thay vì trút giận vào người khác.
Giận thì có thể, nhưng họ không để cơn giận ấy làm tổn thương người bên cạnh. Họ biết cảm xúc tiêu cực là điều cần lắng xuống – không phải phát ra.
2. Họ phản hồi, không phản ứng.
Trước một lời nói gai góc, họ ngưng lại một chút để chọn cách trả lời. Sự ngưng ấy là kỹ năng – là một dấu hiệu của người đã học được cách “thở thay vì nổ”.
3. Không dùng im lặng để trừng phạt.
Họ biết im lặng có thể đau hơn một cuộc cãi vã. Nên nếu cần không gian, họ sẽ nói ra – thay vì bắt người khác đoán trong lo âu.
4. Không mặc định – họ hỏi để hiểu.
Họ không gán nghĩa cho hành động người khác rồi tự kết luận. Họ chọn cách hỏi: "Bạn đang nghĩ gì?" thay vì tự gán nhãn "Chắc là họ không quan tâm".
5. Luôn ưu tiên lắng nghe trước khi chia sẻ.
Với họ, một cuộc trò chuyện không phải để trút mà để kết nối. Và kết nối chỉ bắt đầu khi người kia thấy mình được hiểu.
6. Họ nhớ những điều nhỏ người khác từng chia sẻ.
Dù là món ăn yêu thích hay câu chuyện thoáng qua, họ vẫn lưu tâm. Vì với họ, quan tâm nằm trong chi tiết nhỏ nhất.
7. Kiên nhẫn với sự vụng về cảm xúc của người khác.
Họ không bực bội khi người khác không biết diễn đạt hay xử lý cảm xúc. Vì họ hiểu – không phải ai cũng từng được dạy cách “cảm và nói”.
8. Nói cảm ơn và xin lỗi không kèm theo ngại ngùng.
Hai từ này với họ là điều tự nhiên. Bởi họ biết rằng, lòng biết ơn và sự thành thật là chất keo gắn kết mọi mối quan hệ.
9. Tạo cảm giác an toàn mà không cần cố gắng.
Chỉ cần ở gần họ, ta thấy mình không cần phòng thủ. Họ khiến người khác yên tâm là mình sẽ không bị đánh giá, không bị bỏ rơi
VietBT@ sưu tập