
Chuyện đã xưa.. Tôi có một anh bạn thân, tuy đã lâu không gặp nhưng tình bạn giữa chúng tôi vẫn bền chặt. Một hôm, bất ngờ Anh rủ tôi đi uống cà phê. Dù có chút ngạc nhiên, tôi vẫn đồng ý.
Sau khi uống vài ngụm, anh bắt đầu than phiền về cuộc sống. Đầu tiên là về tài chính gia đình: Lương năm qua không tăng, vợ thường ốm vặt, con gái mới đi học mẫu giáo, và tiền thuê nhà tháng này lại tăng...
Sau một hồi kể lể, anh chuyển sang ôn lại kỷ niệm thời đại học, có khi cả hai thức đêm đánh cờ tướng chỉ để tranh nhau 50 ngàn. Cuối tháng, chúng tôi chia nhau gói mì tôm hay phải đi ăn nhờ nơi phòng ăn của các bạn gái... Cuối cùng, anh thở dài: "Ngày xưa tuy nghèo,nhưng vui biết bao nhiêu!"
Khi về đến nhà mình, tôi mở điện thoại chuyển vào tài khoản của anh 20 triệu. Ngay lập tức, anh gọi điện phản đối: "Mày làm gì vậy, anh chỉ muốn rủ mày đi thư giãn, chứ đâu có ý mượn tiền."
Sau một hồi đùn đẩy, tôi bảo: "Anh cứ cầm đi, em độc thân, chưa cần dùng đến tiền". Cuối cùng anh cũng miễn cưỡng im lặng.
Hơn một năm sau, anh gửi trả lại số tiền đầy đủ. Lúc ấy, anh mới thổ lộ: "Con bé nhà anh, hôm đó nó bị ốm nặng, anh cùng đường nên mới tìm đến mày, nhưng anh không biết mở lời thế nào!"
Tôi chợt nghĩ, nếu lúc ấy mình thiếu khéo léo, có lẽ tình bạn 10 năm giữa chúng tôi đã kết thúc.
** *
Khi còn độc thân, tôi thường đi làm xa nhà. Một đêm, mẹ gọi điện hỏi: "Con có khỏe không? Con ăn uống đầy đủ đấy chứ? Khi ra ngoài, con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé." Tôi vâng dạ, nhưng cảm thấy có gì đó không ổn.
Ngay trong đêm, tôi vội vã chạy xe về nhà. Lúc đó mới biết mẹ phải cấp cứu vì cao huyết áp, còn bố đã nghỉ làm để vào bệnh viện chăm mẹ. Khi tôi đến bệnh viện, mẹ hoảng hốt hỏi: "Sao con lại về?"
Tôi vừa thương vừa trách: "Mẹ sao lại giấu con chuyện quan trọng như vậy."
Mẹ nói nhẹ nhàng: "Mẹ sợ con lo lắng, ảnh hưởng đến công việc. Bố mẹ vẫn còn khỏe, còn tự chăm sóc được."
Tôi định trách thêm vài câu, nhưng mẹ đưa cho tôi cốc nước cam, bảo uống cho đỡ mệt. Lúc đó, tôi nghẹn ngào, và đôi mắt bỗng cay xè....
VietBF@sưu tập