
Ta mất gì khi ta mất đi cuộc hôn nhân này? Hôm nay thử hỏi bạn cùng giường của mình đi, được không?
Nghĩ về những thứ ta mất khi hôn nhân này không còn nữa để biết giá trị của hôn nhân này, của người bạn đời đang nằm bên ta. Đừng đợi đau rồi mới biết thương, đừng để mất rồi mới biết tiếc. Ly dị: Hai chữ ấy có thể hút cạn năng lượng của ta, có thể biến ta thành kẻ phá sản, có thể đẩy cuộc đời ta rẽ vào ngõ tối sâu, hun hút của cuộc đời. Chỉ là hôm nay khi ta còn trong cuộc hôn nhân này ta nghĩ mọi thứ đơn giản, ký roẹt một cái là xong.
Tôi chẳng doạ bạn đâu bởi tôi chứng kiến cả chục người bạn của mình ở cự ly gần, sát tim của họ, đủ để thấy lây đau. Đàn ông sau ly dị nhiều khi còn tệ hại hơn phụ nữ sau ly dị. Đừng tưởng họ mạnh mẽ kiên cường như những gì họ đang thể hiện ra. Họ- những người đàn ông khiến thiên hạ trầm trồ, ngưỡng mộ, nhưng sau đổ vỡ của hôn nhân, khi một mình đối diện với khoảng trống trong lòng là nước mắt chảy vào trong, mặn chát, cay hơn cả rượu, rỗng ngực đến côi cút. Tôi đã từng thử ngồi vào vai những người đàn ông ấy để rồi muốn bật khóc vì sự chới với.
Nghĩ về những thứ ta mất đi khi cuộc hôn nhân này không còn nữa nếu chỉ thấy sự thanh thản, tự do thì cũng không có nghĩa ta ly dị là đúng. Nếu ta chỉ sống cho mình, ta không cần nhìn vào mắt con cái, không quan tâm đến sự già đi trông thấy của cha mẹ ta. Bởi thứ tạo nên cuộc hôn nhân này đâu phải là việc ta làm chồng, làm vợ không thôi đâu. Ta còn tạo ra vô số tình thân, gắn kết. Là ta thành người thân của nhau. Nên khi dứt khỏi hôn nhân là ta dứt khỏi hai chữ Người Thân vậy. Nên không chỉ người đang đầu gối tay ấp của ta trở thành người xa lạ, ta còn mất đi cả nơi trở về lúc cuối ngày. Ta côi cút giữa cuộc đời này, ta lẫn lộn giữa hàng ngàn khuôn mặt mà chẳng nhận ra khuôn mặt của chính mình nữa.
Hôn nhân là thịt da này trộn lại, thành những đứa con, thành người nhà với nhau. Sao phải đợi đau mới biết thương? Dừng lại đi, mà thương mà xót nhau. Mà cùng trân quý lại hiện tại để cho nhau một tương lai hỡi những người đàn ông còn coi nhẹ hôn nhân, hỡi những người phụ nữ còn để hơn thua mà muốn làm nóc nhà. Nếu hôn nhân này không còn nữa, một phần máu thịt bị dứt ra, mắt ta có nhoà lệ khi nghĩ về điều đó?
VietBF@sưu tập