
Ông Ba đau lưng măi không khỏi, bèn đi khám bác sĩ. Bà Tám nằng nặc đ̣i đi theo.
Bác sĩ hỏi:
Gần đây ông có hay vận động mạnh không?
Ông Ba đỏ mặt chưa kịp trả lời, bà Tám đă chen ngang:
Bác sĩ hỏi vậy là trật rồi. Ổng giờ muốn cũng đâu có mạnh nổi!
Ông Ba quê quá, căi:
Bà im coi, chuyện này của tui!
Bác sĩ cười x̣a, hỏi tiếp:
Thế mỗi lần đau, ông cảm thấy sao?
Ông Ba găi đầu:
Th́ đau… chắc cũng như mấy bữa tui với bà ấy căi nhau…
Bà Tám lại chơ vô:
Ờ, bác sĩ biết hông, hễ ổng đau là ổng lăn ra giường nằm, tui đụng vô cũng la, y như sắp chết. C̣n không đau th́ cũng… nằm ́ ra đó, như sắp chết luôn!
Bác sĩ bật cười, viết toa thuốc:
Thôi, tôi ghi cho ông thuốc bổ. Nhưng thuốc hiệu nghiệm nhất là: bớt căi nhau với bà nhà!
Bà Tám trề môi:
Ờ, ông có bệnh, tui mới căi. Không lẽ để ổng yên mà… quẹo trái quẹo phải sao!
VietBF@ sưu tập