Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011

 
 
Thread Tools
Old 12-20-2011   #1
tonycarter
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
tonycarter's Avatar
 
Join Date: Dec 2008
Posts: 44,699
Thanks: 262
Thanked 591 Times in 456 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 60
tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2
Default "Bản cave" và câu chuyện sơn nữ lầm đường

Tôi vẫn luôn ám ảnh về những chuyến xe xuất phát từ bến xe gần chợ huyện Kim Bôi - Ḥa B́nh. Không chỉ v́ những chiếc xe khách "già nua" nghiêng ngả trên con đường bằng phẳng mà bởi một điều nó nhấm nháp tâm trạng nhói buốt của người cầm bút.

H́nh ảnh đặc tả những sơn nữ vùng cao ánh mắt ngáo ngơ, chân quần xắn xíu, dắt díu nhau ra thành phố để "làm ăn" rồi bất chợt đánh mất ḿnh giữa chốn phồn hoa đô hội cứ nhưng nhức tâm can.

Những cô gái làm nghề "không địa chỉ"


Như một ngọn lửa nóng bỏng đă có thời gian thổi bùng lên rồi cháy âm ỉ ở thôn Bôi Câu, xă Kim Bôi (huyện Kim Bôi- tỉnh Ḥa B́nh). Những cô gái tuổi trăng tṛn, trăng náu rồi cả những người đă thốc thếch con cái, ḥ hẹn nhau ra thành phố mỗi dịp hết tết, cạn mùa màng để mưu sinh.

Đằng đẵng cả năm trời những cô gái trên chiếc xe khách ngày nào bỗng trở về sang trọng khác thường. Tóc nhuộm vàng, môi son đỏ, quần là áo lượt, chân tay móng tím móng xanh, đánh dấu thành quả của cái nghề "không địa chỉ".
Hơn 1 giờ chiều tôi mới đặt chân đến thôn Bôi Câu, xă Kim Bôi. Trong gian pḥng hội trường khang trang, trưởng thôn Bùi Văn Ngọc thoáng chút ngập ngừng khi tôi hỏi về "phong trào" của chị em phụ nữ đưa nhau ra phố.

Anh Ngọc bảo: "Cái chuyện đó có lâu rồi nhưng đến nay vẫn c̣n nhức nhối lắm. Không biết nói thế nào cho đúng, cứ gọi đó là một phong trào đi". Dù khá dè dặt nhưng anh Ngọc vẫn cung cấp cho tôi một dăy những tên tuổi của các sơn nữ lầm đường lạc lối.
Địa chỉ đầu tiên tôi t́m đến là ngôi nhà bề thế của chủ nhân Bùi Thị Khơi. Mới ở tuổi 36 nhưng trông Khơi già đi rất nhiều v́ đă có nhiều năm “liễu dập hoa vùi”ở chốn đô thành.

Chồng Khơi mới qua đời cách đây tṛn 1 năm nhưng Khơi lại có gă t́nh nhân thường xuyên qua lại cặp kè từ khi chồng c̣n quằn quại trên giường bệnh. Chồng đau ốm, hai đứa con lớn ăn học, không có việc ǵ khác ngoài 3 sào ruộng khiến Khơi túng bấn nên mấy năm trước Khơi ra phố làm nghề… “dang chân, dang tay” như cách nói ở đây.

Bỏ qua nỗi nhục nhằn, khinh bỉ của người đời, Khơi lại cảm thấy yêu cái nghề nhàn hạ mà lại có dư giả tiền mua thuốc cho chồng, đóng học cho con, xây nhà khang trang, rộng răi.

Chỉ đến khi bị Công an bắt khi đang hành nghề ở đường Láng- Hà Nội và đưa đi trung tâm 9 tháng Khơi mới chịu… giải nghệ về nhà. Gặp tôi Khơi bảo: "Tôi sẽ chẳng ra phố nữa, con nó lớn rồi, chồng cũng đă qua đời, đi nữa th́ nhục lắm".

Bùi Thị Lệ - cô gái từng làm nghề "không địa chỉ"

Cách nhà Bùi Thị Khơi chỉ vài bước chân là nhà của Bùi Thị Lệ, sinh năm 1990. Điều trùng hợp Lệ là cháu ruột gọi Khơi là d́. Trước khi t́m đến nhà Lệ tôi đă được bà Bùi Thị Hiên, Chi hội trưởng chi hội phụ nữ thôn Bôi Câu rỉ tai: "Con Lệ xinh và trẻ lắm nhưng có con rồi, mới sinh 2 tháng nay thôi. Bồ của nó ở Hà Nội mới đi xe vào lúc sáng".
Tôi vào nhà gọi mấy hồi Lệ mới bước ra từ gian buồng với mảnh quần cụt lủn, cái áo hai dây lộ nửa mảng ngực trắng ngần. Thấy tôi hỏi về ḿnh Bùi Thị Lệ mặt lầm ĺ, câng câng: "Ngày trước em làm ở công ty cắt tóc, gội đầu dưới Ứng Ḥa-Hà Nội nhưng nghỉ về nuôi con".


Tôi lân la hỏi: "Thế sao bảo em ra Hà Nội làm nghề “dang chân"?. Lệ bặm môi rồi bật cười: "Ai bảo thế, em chỉ có bồ thôi". Bồ à? Thế có mấy bồ? Tôi cật vấn tiếp. Lệ giật một câu cộc lốc: Nhiều bồ.
Mấy năm làm ở "Công ty cắt tóc gội đầu" Lệ về quê xây được nhà riêng. Ngôi nhà kiên cố nằm sát nách mấy gian nhà xập xệ, liêu xiêu của bố mẹ.

Theo như bà Hiên kể, th́ gần đây Lệ đem một người đàn ông dưới xuôi về tổ chức ăn uống rồi giới thiệu là chồng. Bữa nay tôi hỏi đến th́ Lệ mới nói: "Anh ấy đang ở với vợ ở dưới quê, nói là chồng th́ không đúng mà em chỉ xin một đứa con thôi. Giấy khai sinh của con em chỉ có tên mẹ. Không muốn lấy chồng th́ xin một đứa con có sao đâu".

Phần lớn những phụ nữ ở Bôi Câu và cả những thôn khác đi làm nghề "không địa chỉ" vài năm gần đây rủ nhau về xây nhà, mua xe và…sinh con. Sự hào nhoáng, tính nổi trội của cách ăn mặc và hiện thực vật chất đă nhồi nhét vào tâm lư những cô gái trẻ ở nơi đây một khao khát lệch lạc.

Nhiều cô gái mới lớn coi những chị đi trước như một "thần tượng" và sẵn sàng lên đường khi có lời rủ rê mật ngọt. Đáng buồn là có cả những đức ông chồng chủ động tiếp tay cho vợ đi “làm gái” để nuôi chồng, nuôi con. Sự tiếp nối như một hệ quả tất yếu…
Khó hiểu cách quản lư của gia đ́nh

Quá chiều tôi mới lần t́m được đến nhà ông Bùi Văn Thông ở đội 3 thôn Bôi Câu. Gian nhà trống hoắc chỉ c̣n có hai vợ chồng già và đứa cháu ngoại. Bùi Thị Huyền, sinh năm 1976 đứa con gái của ông Thông và bà Nhánh vừa bị bắt vào trại cách đây hơn hai tháng.

Ngồi nói chuyện mà hai vợ chồng ông Thông cứ nh́n nhau tịnh chẳng nói lời nào. Chỉ đến khi tôi nhắc đến tên cô con gái th́ ông bà mới tỉ mẩn tâm sự với khách.
Vợ chồng ông Bùi Văn Thông và Bùi Thị Nhánh

Theo như ông Thông kể th́ Huyền cô con gái thứ 3 đi ra Hà Nội làm cái nghề "không địa chỉ" hay gọi nôm na là gái điếm hay cave từ khi c̣n rất trẻ. Gần chục năm trời, cả gia đ́nh ông tuyệt nhiên không biết con gái làm cái nghề ǵ, ở đâu.


Chỉ đến khi thấy con mang về "tặng" một đứa cháu mà không thấy đem theo chồng và rồi sau đó là cái giấy thông báo của địa phương nói là Huyền bị bắt th́ cả nhà mới biết. Nhưng khi nghe ông thuật lại sự việc th́ tôi mới nói với ông Thông và bà Nhánh ngồi bên cạnh rằng: Thế th́ hai bác phải biết lâu rồi chứ.
Nghe chuyện của hai vợ chồng già tôi mới ngộ ra rằng cái khái niệm về quản lư con cái ở đây chỉ là con số không. Và, cái cách mà họ giải thích thế nào là vợ chồng cũng ngây ngô, hài hước đến phát…khóc.
Khi tôi hỏi ông Thông:
- Bác có biết Huyền đi ra thành phố làm ǵ không?

- Nó đi làm gái nhưng măi sau tôi mới biết.

- Thế trước đó Huyền nói với bác đi làm ǵ?

- Nó bảo đi làm ăn, công việc nhàn hạ lắm lại có nhiều tiền.

- Thế sao bác không hỏi làm ǵ ở đâu?

- Tôi có hỏi th́ nó bảo làm quản lư ở công ty nhà nghỉ dưới Hà Nội. Làm bao nhiêu năm nó cũng không đưa cho tôi một đồng nào cả. Giờ nó bị bắt giam tôi cũng phải nuôi con gái thay nó.

Nói đến con gái Huyền tôi mới biết đứa bé tên Bùi Thị Trang, sinh năm 2001. Cho đến nay th́ danh tính của ông bố cũng chỉ có ḿnh Huyền biết, thậm chí chính Huyền cũng không biết là ai. Bởi trước và sau khi sinh con Huyền đều dẫn vài người đàn ông về nhà giới thiệu là chồng sắp cưới. Trước ngày bị bắt vài tháng Huyền đưa một người đàn ông lạ hoắc về nhà và bảo đó là chồng chính thức của ḿnh.
Tôi hỏi ông Thông chồng Huyền tên ǵ th́ ông chỉ ṿ đầu, găi tai: "Tôi không nhớ lắm. Nó họ Nguyễn hay là Bạch ǵ đó nhưng cũng bị bắt đang đang giam giữ trong Nghệ An cơ".


Thấy chồng luống cuống, bà Nhánh năy giờ im lặng liền xen vào: "Chúng nó chỉ là vợ chồng công việc thôi". Ông Thông được thể: "Ừ đúng rồi, là vợ chồng công việc". Tôi thắc mắc: "Sao lại là vợ chồng công việc?". "Th́ chính nó nói với tôi thế mà. Nó bảo chúng con yêu nhau thật ḷng nhưng không cần phải đăng kư để tiện cho công việc làm ăn. Nó cũng có vợ ở dưới xuôi rồi".
Nghe hai vợ chồng già kể chuyện tôi buồn đến nao ḷng. Dường như, những bậc sinh thành này coi cái chuyện con gái đi làm nghề "dang chân" kia là quá đỗi b́nh thường. Cảm giác ấy tôi đă thấy được qua cái điệu cười ngặt nghẽo của bà Bùi Thị Bơi mẹ đẻ của Bùi Thị Lệ khi tôi hỏi chuyện của con gái bà.


Nan giải một bài toán khó
Đời sống khó khăn, không có nghề phụ và đặc biệt là thiếu sự quan tâm giáo dục khi người dân dân trí thấp khiến nảy sinh tệ nạn. Không chỉ riêng Bôi Câu mà phong trào phụ nữ đi làm nghề "không địa chỉ" đă trải rộng ra cả một vùng làm phức tạp t́nh h́nh an ninh trật tự.


Hiện nay, số lượng thanh thiếu niên đi lao động, phục vụ ở các quán cà phê đèn mờ, quán bia, quán ăn, nhà nghỉ c̣n rất lớn. Những nơi nhạy cảm này là môi trường thuận lợi đầu tiên khiến những sơn nữ vùng cao dễ dàng sẩy chân sa ngă.
Bà Bùi Thị Phểu, cựu Bí thư chi bộ thôn Bôi Câu ngán ngẩm: "Hạn chế th́ c̣n được chứ làm dứt điểm bây giờ th́ khó hơn lên trời. Số lượng phụ nữ đi làm xa rất đông làm sao quản lư được họ.

Mấy năm gần đây, các ban ngành địa phương đặc biệt là Hội phụ nữ đă làm quyết liệt, kỷ luật, kiểm điểm những chị em phát hiện làm nghề "không địa chỉ" nhưng không hiệu quả là mấy".

Ông Bùi Văn Lâm, cán bộ Văn pḥng -Thống kê xă Kim Bôi thở dài: "Để chấm dứt vấn nạn này th́ điều quan trọng là phải tạo công ăn việc làm tại gia đ́nh, tại địa phương. Công việc đó phải đảm bảo nuôi sống gia đ́nh có thu nhập ổn định". Tuy nhiên, đến nay tại địa phương th́ đây vẫn chỉ là một khái niệm trên giấy được phác thảo mơ hồ khi phía sau c̣n là một dấu hỏi lớn.

Đoàn Biên Thùy -Công Lư
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	13.ciisaigon.jpg
Views:	9
Size:	32.3 KB
ID:	343918  
tonycarter_is_offline  
 
User Tag List


Facebook Comments


Phim Bộ Sốt Nhất 1 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 2 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 3 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 6 Tháng qua

Phim Bộ Sốt Nhất 1 Năm qua
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.