Cầm cuốn nhật kí của chồng trên tay, tôi khóc không thành tiếng. Tôi chợt hiểu ra, suốt 5 năm qua, tôi chưa từng cho anh cơ hội thể hiện mình.
Tôi từng nghĩ, chỉ cần hai người yêu nhau, hôn nhân sẽ hạnh phúc. Điều đó đúng nhưng chưa đủ cho đến khi tôi bước chân vào cuộc hôn nhân bộn bề gánh nặng kinh tế.
Khi còng lưng kiếm tiền lo cho con cái, tôi nhận ra, ngày trước mình cãi lời bố mẹ lấy một người đàn ông đẹp trai là sai. Tôi càng tủi thân hơn khi nhìn thấy chúng bạn có chồng giàu, ở nhà lầu, đi xe sang.
Lẽ ra, với nhan sắc của mình, tôi có thể lấy được người hơn thế. Nhưng bây giờ, tôi lại trở thành người vất vả nhất trong nhóm bạn. Nhiều đêm, nằm vắt tay lên trán, tôi nghĩ, giá như có thể làm lại, tôi sẽ không chọn người chồng suốt ngày chỉ an phận, không có chí tiến thủ.
Có lẽ vì thấy được sự thất vọng của vợ nên anh cũng cố gắng “nhảy việc” ra ngoài kinh doanh. Anh hùn vốn cùng với một người bạn. Công việc ban đầu có tiến triển nhưng hơn 1 năm, mọi thứ lại thay đổi. Khách hàng không có, công ty thua lỗ, anh và người bạn phải gánh một khoản nợ. Hơn 2 năm sau đó, anh mới lo đủ tiền để trả cho người ta
VietBF@sưu tập