.......25 năm xa cách,anh mới gặp lại em..
Anh có một chút giật ḿnh, em không c̣n là một cô bé ngây thơ xinh đẹp hồn nhiên nữa...mà thay vào đó là một người đàn bà rất ư là đàn bà.. nh́n cũng có phần dịu dàng nhưng mang nỗi khắc khổ nhiều hơn.... Nh́n em bây giờ anh nghe trong tim ḿnh nhói đau xen lẫn nỗi xót xa....
Năm em 12 tuổi... em đă nổi tiếng là con bé nghịch ngợm nhất xóm...em vô cùng lí lăc... nhưng theo anh đó là một sự rất dễ thương mà anh nh́n thấy ở em .Lúc đó anh cũng gần tốt nghiệp phổ thông... hàng ngày ngoài những tṛ nghịch ngợm với những đứa bằng tuổi em... th́ em cũng hay lẽo đẽo theo anh.... nhưng ngộ thay mỗi lần đi với anh em ngoan như một chú mèo con...em chỉ mè nheo anh vài cái kẹo hay chở em ra ngoài cánh đồng thả diều vào buổi chiều hè lộng gió.... rùi thời gian qua đi khi em bắt đầu bước chân vào cấp 3... em vẫn hồn nhiên, vô tư, ngây thơ... kể cả với anh.... nhưng mỗi khi anh nh́n thấy em.... anh biết tim ḿnh đă loạn nhịp...và trong mắt anh em là người con gái đẹp nhất...
Ngày em bước chân vào Đại học... cũng chính là ngày cả gia đ́nh anh sang Mỹ định cư, anh muốn t́m em để nói lời tạm biệt, nhưng nhà em đă không cho anh địa chỉ của em.. ( thời đó cũng không có điện thoại).... cuối cùng anh đi mà ôm theo một mối t́nh vô vọng..
C̣n về phần em... em nào có biết đang có một người đă thương em từ rất lâu....
Năm thứ hai Đại học... em quen và yêu một anh chàng cùng lớp với em... em say mê anh ta và đem ḷng yêu một cách mù quáng... rùi em có thai... phải bỏ dỡ việc học..gia đ́nh em thất vọng xấu hổ v́ em .... c̣n gia đ́nh anh ta bắt em phải bỏ cái thai... nhưng em mặc kệ hết... em vẫn quyết định giữ lại bào thai... cuối cùng gia đ́nh anh ta sợ mang tiếng nên cũng chấp nhận em làm dâu ..
Em làm dâu cũng chẳng sung sướng ǵ nhưng v́ con v́ t́nh yêu đích thực.. em cũng cố gắng sống tốt. Em sanh được cô con gái rồi lại thêm một cô nữa....
Chồng em chán lại cặp bồ... có thêm con trai ở ngoài về hành hạ em .. rồi cộng thêm bố mẹ chồng quư cháu trai càng ra sức đàn áp em....
Em chịu đựng không nổi nhưng v́ 2 đứa con gái... em chấp nhận ra khỏi nhà chồng mà không có 1 xu dính túi...
Em cùng 2 con gái lên thành phố, đứa lớn 3 tuổi, đứa nhỏ chưa đầy một tuổi.
Ba mẹ con em lang thang ở thành phố đi kiếm từng bữa cơm từ thiện, ngủ ở công viên hay ở chợ hoặc những mái hiên mà đêm người ta bỏ trống... cũng có người muốn giúp đỡ em bằng cách là muốn mua 2 đứa con của em ... nhưng em nhất quyết không bán. Em vẫn nuôi hy vọng sẽ t́m được việc làm không để cho 2 con không bị đói...
... Và em đă làm được.
Rồi em được nhận vào làm một xưởng may tư nhân, em siêng năng lại khéo nên em may rất nhanh và đẹp.... rồi dần dần em mở được xưởng riêng cho ḿnh.
Từ cái sự nghèo đói đó... em ham công tiếc việc em ham tiền, em làm bán mạng không c̣n để ư đến bản thân nên nh́n em già trước tuổi.. nhưng 2 con gái của em, em không để cho đói khổ...có bao nhiêu cái khổ em ôm hết...con gái lớn của em bây giờ tốt nghiệp Đại học.con gái nhỏ cũng bước chân vào Đại học..xem như em cũng đă tạm ổn....
Bây giờ anh t́m gặp được em cũng nhờ Facebook.... không phải anh vô t́nh biết em có FB mà anh đă t́m từ rất lâu...khi anh biết được chỗ em ở, anh liền đặt vé bay về ngay.... v́ 25 năm qua anh vẫn ở vậy chờ em ....
Để rồi bây giờ gặp em tim anh nhói đau...anh tự nhủ ḷng anh sẽ bù đắp tất cả những mất mát đau thương mà em đă từng gánh chịu...trong 25 năm qua.
VietBF@sưu tập
|