Do điều kiện gia đ́nh tôi và công việc tôi ở hai tỉnh khác nhau, khi ở chung rất vui vẻ mẹ tôi thương dâu, thương cháu. Sau v́ em gái vợ lấy chồng, nhà ngoại neo người vợ xin về ngoại ở một thời gian, mẹ tôi đồng ư. Từ đó tôi và vợ ai ở nhà bố mẹ người ấy, hai con c̣n nhỏ ở cùng mẹ, chỉ gặp nhau vào cuối tuần. chủ yếu tôi về nhà cô ấy. Mỗi năm, chỉ vài lần vào các dịp lễ tết, tôi đón ba mẹ con về ở cùng bà nội.
Thời điểm kết hôn xong, cơ bản tôi không c̣n tiền do trước đó đă bỏ ra hơn một tỷ để làm nhà trên đất của bố mẹ. Nhà chỉ tôi và mẹ ở, bố mất khi tôi c̣n nhỏ, anh trai và em gái đă lập gia đ́nh và ở riêng, cam kết không đ̣i hỏi thêm (v́ đă được chia đất, anh và em gái đều khá giả) nên dĩ nhiên đó là nhà của tôi, sổ hồng tên tôi, tôi phụng dưỡng mẹ cả đời. Ngoài ra, trước khi kết hôn, tôi dành 5 năm đi học văn bằng hai và sau đại học, chủ yếu chi chứ không có thu nhiều. Tôi có một mảnh ở trong hẻm nhưng có sẵn mấy pḥng trọ cho thuê. Tiền cho thuê tôi để mẹ đi chợ hàng ngày, đó là tôi chuẩn bị cho mẹ không phụ thuộc kinh tế vào tôi, dăy nhà trọ đó sổ hồng đứng tên mẹ tôi có trước khi tôi quen vợ tôi bây giờ..
Sau kết hôn, thấy ḿnh cần phải tích lũy cho tương lai, tôi cố gắng tích cóp, vay mượn để mua mảnh đất nhỏ trong hẻm. Trả xong nợ, tôi bán đi (lời một ít), lại vay thêm để mua mảnh khác lớn hơn. …Cứ như thế, hiện tại tôi có mảnh đất ở vị trí tương đối đẹp. Để không vỡ kế hoạch tài chính, tôi hạn chế các khoản vay dưới 1/3 giá trị đất mua. Dù vậy, mấy năm qua, tôi luôn trả gốc và lăi khoảng 5 triệu mỗi tháng. Khi có thu nhập đột xuất, tôi trả trước kỳ hạn.
Về phần gia đ́nh, khi có cháu đầu ḷng, mỗi tháng tôi đưa vợ 5 triệu để lo cho con, khi có cháu thứ 2 th́ mỗi tháng đưa 14 triệu (chi phí sinh nở, lễ tết tôi đưa riêng), ở quê tôi th́ mọi thứ đều rẻ. Một năm trở lại đây, vợ thường cằn nhằn chuyện tiền, muốn tôi đưa thêm. Tôi nói với cô ấy:
- "Mức giảm trừ gia cảnh đối với người thu nhập cao của Việt Nam chỉ 3,6 triệu một người mỗi tháng, gần đây mới tăng lên 4,4 triệu, anh đă đưa cho em nhiều hơn mặt bằng chung rồi".
Cô ấy bảo: "14 triệu không đủ chi tiêu".
Tôi lại nói: "Rất nhiều gia đ́nh thu nhập chỉ tầm 10-11 triệu mỗi tháng, họ chi cho 4 người, c̣n phải trích lập dự pḥng, tiết kiệm. Tiền anh đưa, cộng lương của em khoảng 6 triệu( lương vợ 10 triệu, tôi nói 4 triệu để vợ lo cho bản thân) là đă gấp 1,5 lần các gia đ́nh đó, chỉ chi cho 3 người. Tính ra, mức sống của em và các con đă cao hơn gấp đôi so với họ". Nghe thế mặt vợ tôi xị ra.
Gần đây, vợ muốn mua bảo hiểm cho con, tôi nói:
- "Như thế cũng tốt, hiện anh có một cái đă mua được 12 năm, xem như đă có cho một đứa. Giờ em tiết kiệm trong khoản anh đưa, mua thêm cho một đứa".
Nghe xong, cô ấy giăy nảy như đỉa phải vôi. Ba tháng nay, vợ không thèm gọi điện cho tôi, khi tôi gọi th́ cô ấy đưa máy cho con nghe. Gặp nhau cuối tuần, họa hoằn lắm vợ chồng mới nói đôi ba câu, chuyện sinh hoạt cũng cắt luôn (chuyện này ngay từ đầu đă ít v́ cơ địa vợ tôi không như người khác, với lại cô ấy chỉ đồng ư khi tôi làm vừa ư vợ, như đưa tiền chẳng hạn).
Tôi mua đất là để tích lũy chung, sổ đỏ đứng tên hai vợ chồng chứ chẳng ai khác. Tiền làm ra chẳng dễ, tôi xoay đủ nghề kể cả c̣ đất… Cả hai đều ở tỉnh lẻ, không thể so với các đô thị lớn; vợ không chịu hiểu, áp lực mỗi tháng kiếm tối thiểu 24 triệu tiền mặt (14 triệu đưa vợ, 5 triệu trả nợ, một triệu đi lại thăm vợ con, 4 triệu cho bản thân và lo hiếu hỉ), chưa kể các khoản chi đột xuất khác, khiến tôi đau đầu.
Do đặc thù nghề nghiệp, các tháng đầu năm tôi gần như không có thu nhập. Để khắc phục, những năm trước vào cuối năm, ngoài tiền lo tết tôi đưa vợ một khoản đủ chi phí vài tháng tiếp theo. Khi cầm tiền, vợ liền đi mua vàng, mua không sao nhưng cô ấy chỉ mua vào chứ nhất quyết không chịu bán ra khi cần, đến tháng lại hỏi tôi tiền.
Không muốn căi vă, tôi phải đi vay nóng, "giật gấu vá vai" các tháng đầu năm. V́ vậy, hai năm nay tôi để tiền trong tài khoản, đến tháng mới chuyển chứ không đưa một lần nhiều tiền. Có lẽ, đây là vấn đề khiến mặt vợ bí xị.
Nhiều lần tôi tự hỏi, phải chăng vợ chồng tôi ở hai nơi nên vợ mới vậy? Rồi ngẫm lại không phải, bao nhiêu người cùng nghề với tôi nhưng theo công tŕnh đi suốt, vài tháng mới về một lần th́ sao.
Gia đ́nh vợ tôi có hai chị em, vợ ở cùng mẹ đẻ và vợ chồng em gái vợ cưới xong quay về nhà ngoại ở, lúc này tôi có nói vợ về nội nhưng vợ không chịu, nhưng vợ chồng em gái cũng đi làm cả ngày, tối khuya mới về ngủ, chưa có con. Vợ ở lại nhà ngoại vừa tốt cho cô ấy, vừa để nhà có người. Bà ngoại buôn bán, làm ra tiền, các cháu được nhờ chứ vợ chẳng phải lo. Thương các con c̣n nhỏ, xa mẹ sẽ khổ, nếu không tôi đă đưa hai con về nuôi, để vợ thích làm ǵ th́ làm.
Mẹ tôi c̣n khoẻ và bà hiền lành cũng mong tôi đưa cháu về chăm sóc, nhưng vợ th́ nói ở nhà bà ngoại đỡ đần bà buôn bán, mẹ tôi không nói ǵ vẫn gửi đồ xuống cho cháu. Tôi đi làm xa th́ về với mẹ chứ bà lủi thủi cũng buồn chứ ..
Nay tôi không biết giải quyết chuyện nhà thế nào? Về với mẹ th́ xa vợ xa con, về với vợ con th́ mẹ tôi sao ? Dưới nhà ngoại chật chội hàng hoá chất đầy, tôi là rể cũng ngại quá, pḥng chật trội 4 người trên một cái giường bí bách cho sinh hoạt vợ chồng, trong khi nhà tôi rộng răi dư 3 pḥng làm pḥng khách ..
Nói vợ về nội th́ vợ không chịu mà chỉ hỏi tiền đâu đưa nuôi con, nghề tôi vất vả đâu phải trụ măi tôi muốn làm dăy nhà cho thuê th́ bảo đảm đời sống về lâu dài. Mọi sự đều bàn bạc với vợ chứ tôi đâu tự ư, tiền đưa vợ khi cần vợ không đưa lại th́ tiền đâu tôi làm thêm dăy nhà trọ mà ngồi thu tiền cho khoẻ thân.
Vậy chỉ biết tiền, không hiểu chồng nhà chồng phải chăng nhà tôi dễ quá nên vợ cứ ở ngoại, tôi ở với mẹ tôi, vợ gợi ư được quản lư nhà trọ và cho đứng tên vào sổ hồng nhà tôi ở với mẹ th́ sao tôi làm được, khi tôi xin phép xây dựng chưa quen vợ và đứng tên tôi từ đó đến nay.
Nay tôi cũng lớn tuổi làm ăn cũng không được như xưa nên muốn có thu nhập thụ động để c̣n chăm sóc mẹ và các con, chứ cứ đưa tiền, đưa tiền mà tôi hoàn toàn không biết vợ cầm bao nhiêu tiền, tiền phải đẻ ra tiền, chứ ḿnh tôi xoay xở mệt mỏi rồi ..
Khó nghĩ quá. Chẳng lẽ ly hôn, mẹ tôi có tội ǵ đâu, mà tôi phải xa mẹ…
VietBF@sưu tập