Nhà báo kỳ cựu Huỳnh Ngọc Chênh - chồng bà Hạnh thông báo trên Facebook cá nhân rằng. Căn bệnh ung thư của bà, gọi đây là “tai hoạ nặng nề khủng khiếp” đối với bà và là “hậu quả của hơn một năm bị đày đoạ khốc liệt trong Trại tạm giam số 2 của Công an Hà Nội.” Ông viết:
“Nơi tạm giam những người bị nghi là vi phạm pháp luật để phục vụ điều tra” đă bị biến thành “nơi trả thù, nơi khủng bố tinh thần và thể xác các nghi can qua điều kiện giam giữ sinh hoạt ăn uống vô cùng tệ hại. Người bị tạm giam phải uống nước bẩn, ăn thức ăn dơ bẩn mà bên ngoài đến heo chó cũng không muốn ăn.”
Trong trại tạm giam từ khi bị bắt đến khi bị chuyển đi điều trị bắt buộc ở Viện Pháp Y Tâm thần Trung ương, bà Hạnh hoàn toàn không được gặp người nhà hay luật sư, không được nhận thức ăn gia đ́nh gửi vào.
Trong giai đoạn dịch COVID-19 bùng nổ ở Việt Nam, trại tạm giam chỉ cho thân nhân duy nhất là ông Chênh mua kư gởi đồ thăm nuôi hàng tháng thông qua căng-tin của trại với giá bán rất cao so với bên ngoài, nhưng chất lượng thực phẩm th́ tệ hại không khác ǵ khẩu phần ăn hàng ngày mà trại phát cho người bị tạm giam.
Chỉ có nước lọc đóng chai và sữa tươi mua của căng-tin th́ bà Hạnh sử dụng được nhưng trại giam chỉ cho phép thân nhân gửi mỗi tháng không quá năm chai nước lọc và năm hộp sữa. Chính v́ vậy bà Hạnh buộc phải uống nước bẩn trong bể nước tắm của pḥng giam.
“Sống hơn một năm trong trại tạm giam, đưa vào người những thức ăn và nước uống dơ bẩn, độc hại, đă đưa đến hậu quả nặng nề mà ngày nay Hạnh phải nhận lănh''.