Theo như sự nghiệp của NSƯT Võ Hoài Nam như cuộc sống riêng của Võ Hoài Nam lại khá nhiều thăng trầm, bởi NSƯT Võ Hoài Nam sinh năm 1965 tại Hà Nội là gương mặt quen thuộc với khán giả yêu thích phim truyền hình.
Tuổi thơ bất hạnh, sự nghiệp nhiều lần gián đoạn
Võ Hoài Nam sinh năm 1965 tại Hà Nội. Bố mẹ ly hôn khi Võ Hoài Nam mới lên 2 tuổi. Kể từ đó, Võ Hoài Nam sống như một đứa trẻ không có gia đình, côi cút và đơn độc, lớn lên tự nhiên như cây cỏ vì chẳng có ai bảo vệ.
Khi nhắc về tuổi thơ thiếu thốn tình thương ấy, việc mà nam diễn viên nhớ nhất lại là chuyện đánh nhau.
Anh từng kể: "Đứa nào lỡ đi vào đường tôi đang đi, cũng đánh; đứa nào nhìn không thích, cũng đánh... Với tôi, đánh nhau không bao giờ là lỗi, vào đồn thì tôi quá quen.
Bạn phải hiểu rằng, khi một đứa trẻ lớn lên như cục đất, cục đá, không biết điều gì là đúng hay sai, thì với nó, không việc gì được gọi là có lỗi. Tôi đã ngập nửa thân mình trong bùn".
Sau năm 1975, Võ Hoài Nam vào Sài Gòn sống cùng ông nội. Vài năm sau, anh quay về Hà Nội ở cùng bố nhưng cũng khốn khó vô cùng. Sau khi đi bộ đội, Võ Hoài Nam xuất khẩu lao động sang Nga.
NSƯT Võ Hoài Nam thời trẻ.
Về nước, anh học lớp diễn viên tại Nhà hát kịch Trung Ương rồi lọt vào "mắt xanh" của đạo diễn Hà Sơn. Anh được giao vai chính trong phim "Truyền thuyết tình yêu thần nước". Tuy đến với nghề diễn khá muộn nhưng Võ Hoài Nam lại nhận được khá nhiều thành công.
Sau vai diễn đầu đời, Võ Hoài Nam xuất hiện nhiều hơn trên màn ảnh với những bộ phim của đạo điễn Lưu Trọng Ninh, Đặng Nhật Minh…
Tuy nhiên, vai diễn để đời của Võ Hoài Nam là một chiến sĩ cảnh sát dũng cảm, mưu trí, điển trai, hào hoa trong phim "Cảnh sát hình sự" do Đài truyền hình Việt Nam sản xuất.
Sau đó, anh có tiếp một vai diễn đầy ấn tượng, Trọng trong phim điện ảnh "Vua bãi rác" của đạo diễn Đỗ Minh Tuấn, sản xuất năm 2003. Vai diễn này đã mang lại cho anh giải thưởng "Diễn viên trẻ xuất sắc nhất" Liên hoan phim châu Á Thái Bình Dương lần thứ 47 diễn ra tại Pusan, Hàn Quốc.
Võ Hoài Nam và bà xã - nghệ sĩ múa Lan Anh thời trẻ.
Sau bộ phim "Chuyện phố phường", sản xuất năm 2005 của đạo diễn Danh Dũng, Võ Hoài Nam bỗng nhiên "mất tích" dù 2 năm sau đó, anh được Nhà nước phong tặng danh hiệu NSƯT.
Vài năm sau, anh trở lại nghề ở vai trò đạo diễn, biên kịch. Năm 2011, Võ Hoài Nam nhận lời tham gia phim "Song hùng kỳ dị" và rồi lại biến mất trên màn ảnh.
Gần 10 năm sau, chàng cảnh sát hình sự điển trai, dũng cảm hôm nào mới tái xuất trong phim điện ảnh "11 niềm hy vọng". Gần nhất, anh tham gia 2 phim: "Hương vị tình thân" và phim "Món quà của cha" ở tuổi 58.
Trở lại với nghệ thuật, Võ Hoài Nam vẫn khiến nhiều người bất ngờ khi iữ được phong độ trẻ trung, vẻ lãng tử, phong trần mà khán giả yêu mến anh từ nhiều năm về trước.
Bên cạnh sự nghiệp rực rỡ nhưng cũng nhiều khúc quanh, Võ Hoài Nam có cuộc sống riêng khá đặc biệt.
Bán nhà lấy tiền cưới vợ, U60 có 4 con, để vợ đứng tên toàn bộ tài sản
Tài sản của Võ Hoài Nam ngoài các tác phẩm phim ảnh đã tham gia, những giải thưởng được đồng nghiệp ghi nhận thì anh còn có một gia đình hạnh phúc với bà xã kém 12 tuổi là nghệ sĩ múa cùng 4 đứa con.
Võ Hoài Nam và bà xã – nghệ sĩ múa Lan Anh quen nhau khi đóng chung một show quảng cáo. Khi họ quyết định đến với nhau, gia đình hai bên đều phản đối. Dù vậy, cặp đôi vẫn quyết định về chung một nhà. 3 năm sau, vợ anh có bầu, cả hai mới làm đám cưới. Và rồi lần lượt 4 đứa con ra đời.
Trong một talk show, Võ Hoài Nam từng kể, thời điểm lấy vợ, anh gán lại căn nhà đang ở cho bố mẹ vợ lấy 80 triệu đồng, vừa để có tiền tổ chức đám cưới vừa có tiền ra ngoài thuê nhà và mở quán ăn.
Dù đối mặt với muôn vàn khó khăn trong những ngày đầu lập gia đình nhưng vợ chồng anh vẫn luôn yêu thương, gắn bó, đồng hành qua bao nhiêu thăng trầm. Thậm chí, anh còn để vợ đứng tên mọi tài sản chung.
Tổ ấm viên mãn của NSƯT Võ Hoài Nam ở tuổi U60.
"Vợ chồng tôi tin tưởng, chia sẻ với nhau mọi chuyện, từ công việc đến kinh tế. Vợ tôi là người quản lý tài chính trong gia đình, đứng tên nhà cửa, đất cát", nam NSƯT từng chia sẻ.
Bởi anh nghĩ, gia đình luôn bên cạnh, chia sẻ, nâng đỡ cho mỗi người khi đau khổ, mất mát, vấp ngã chứ không phải là những thứ hào nhoáng bên ngoài của nghề mang tới.