Các lớp học lịch sử thường làm cho bọn trẻ buồn ngủ và do đó, cũng không mấy khó hiểu khi chúng tỏ ra vui mừng v́ được biết hôm nay có thể về sớm. Giáo viên tuyên bố: “Bất cứ em nào trả lời được câu hỏi của tôi, có thể ra khỏi lớp trước khi chuông reo”
Thật là tuyệt vời, Dick nghĩ như vậy v́ nó biết rằng ḿnh rất thông minh và có thể trả lời giáo viên vanh vách như một cuốn bách khoa toàn thư.
“Nào, bắt đầu. Ai đă nói: đừng hỏi tổ quốc đă làm ǵ cho bạn mà hăy hỏi bạn đă làm ǵ cho tổ quốc?”
“J.F. Kennedy thưa thầy !” – một cô gái đầu bàn đă kịp giơ tay và dĩ nhiên cô nàng có thể ung dung ra về.
“Tốt lắm Allen, câu tiếp theo đây: Ai đă nói Tôi có một giấc mơ…?”
“Ô”, thêm một cô nàng khác đă cướp lời trước, “Martin Luther King”
Cáu lắm, Dick buột miệng “Khi nào th́ cái lũ ấy mới câm cái mồm thối tha của chúng nhỉ?”
Thầy giáo sửng sốt và thét lớn “Ai đă nói câu ấy?”
“Bill Clinton thưa thầy” – Dick mừng rỡ – “Bây giờ em có thể về được rồi phải không ạ?”
VietBF@sưu tập
|