Thượng đế không có mặt ở khắp mọi nơi để bảo vệ chúng ta, nên Ngài sinh ra các bà mẹ. Năm tháng dù khắc nghiệt đến đâu, dù bản chất con người có phức tạp đến thế nào, chỉ có t́nh mẹ là vĩnh cửu.
Thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất, ư nghĩa nhất của mỗi đời người. Thanh xuân của bạn có thể là những năm tháng học sinh đầy kỉ niệm, là những chuyến xe tới vùng đất xa lạ, gặp gỡ những người bạn mới, tṛ chuyện xuyên đêm với đám bạn thân.
Mỗi chúng ta đều đặt ra cho ḿnh nhiều ước mơ, mải mê lo cho những dự định của bản thân mà quên đi những người xung quanh, trong đó có mẹ, người phụ nữ đă hy sinh tuổi thanh xuân của ḿnh để chăm lo cho hạnh phúc gia đ́nh.
Tôi từng đọc được một câu chuyện nói về t́nh yêu của mẹ. Ngày xưa, có một thầy giáo nọ cùng với các môn đồ lên đường để t́m kiếm sự hiểu biết.
Họ vừa đi vừa bàn luận xem đâu là t́nh yêu thương vĩ đại nhất trên thế gian này. Khi dừng chân tại một ngôi làng nọ, không hiểu nơi đây gặp phải biến cố ǵ mà xương người chất đống như núi.
Như chợt nhớ ra điều ǵ đó, thầy giáo liền hỏi các môn đồ rằng: “Các con có thể t́m ra xương của người nữ trong số những xương này không?”. Các môn đồ chỉ nh́n nhau mà không biết cách nào để phân biệt ra xương của người nữ.
Lúc ấy thầy giáo nhặt một mẩu xương và nói rằng ấy là xương của người nữ. Các môn đồ hỏi rằng “Làm thế nào mà thầy có thể t́m ra xương của người nữ trong vô số xương một cách dễ dàng như vậy?”
Thầy giáo giải thích: “Trước tiên, hăy thử suy nghĩ về cuộc đời của người nữ. Ngay từ hồi nhỏ, chỉ v́ lư do là người nữ mà họ không được tiếp đăi, đối xử tốt như người nam. Khi lấy chồng, mang thai, người nữ lại dành cho con tất thảy chất dinh dưỡng trong cơ thể ḿnh. Và kể cả khi sinh ra em bé, người nữ đă phải chảy rất nhiều huyết từ trong cơ thể ḿnh. Thêm nữa, khi cho con bú, người nữ đă cho con ăn tất thảy những chất dinh dưỡng trong cơ thể ḿnh. Có lư nào người nữ c̣n lại chất dinh dưỡng trong thịt cũng như trong xương sau khi đă sống như vậy không? Cuộc sống cay đắng như vậy đă khiến cho xương của người nữ nhẹ và đen như thế này”.
Sau khi nghe lời của thầy giáo, tất thảy các môn đồ đều nhớ tới mẹ của họ. Hóa ra cuộc sống của mẹ là như vậy. Mẹ chỉ luôn cho đi tất thảy mà không để dành lại thứ ǵ cho bản thân. T́nh yêu thương vĩ đại nhất trên thế gian này là t́nh yêu thương của mẹ.
Tần tảo nuôi con từ gánh hàng rong, dành cho gia đ́nh hết những năm tháng tuổi trẻ..., mẹ là người đầu tiên và duy nhất hi sinh vô điều kiện cho mỗi chúng ta.
Là những người mẹ, có rất nhiều điều họ sẽ sẵn sàng làm cho con cái của ḿnh. Tôi chắc nếu như hỏi những người mẹ sẽ hy sinh điều ǵ cho con ḿnh, bạn sẽ nhận được một danh sách dài những việc họ đă làm và sẽ tiếp tục làm cho con.
V́ con cái, những người mẹ có thể từ bỏ rất nhiều điều.Họ từ bỏ cơ thể ḿnh để mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày. Bỏ qua mọi những khó khăn, xấu hổ trong những tháng này nuôi con khôn lớn, từng đêm thức trắng, kiên nhẫn cho con ăn,…
Nhưng quan trọng nhất, những người mẹ từ bỏ con người ḿnh trước khi làm mẹ. Họ từ bỏ rất nhiều sở thích, ước mơ và kế hoạch của bản thân.
Có câu: “Thượng đế không có mặt ở khắp mọi nơi để bảo vệ chúng ta, nên Ngài sinh ra các bà mẹ”.
Thế giới của mẹ thật nhỏ bé khi chỉ có chúng ta, c̣n thế giới của chúng ta rộng lớn đến mức không thấy được sự bao dung và chu toàn của mẹ!
Chỉ có mẹ là bao dung vô bờ bến, bao dung với mọi ư muốn, mọi tật xấu và mọi khuyết điểm. Năm tháng dù khắc nghiệt đến đâu, dù bản chất con người có phức tạp đến thế nào, chỉ có t́nh mẹ là vĩnh cửu. Trên thế giới này, người duy nhất không cần phải nói lời cảm ơn, không cần phải nói xin lỗi, người duy nhất sẵn sàng trao yêu thương và cho đi chính là mẹ.
Cảm ơn mẹ đă mang tôi vào thế giới này, đă cho tôi cuộc sống, hơi ấm và sự quan tâm. Người thân yêu nhất trên đời là mẹ, ấm áp nhất là t́nh mẫu tử và đẹp nhất là nụ cười của mẹ.
Năm tháng giống như bài hát, mẹ là bài ca hùng tráng nhất. Thời gian giống như một bài thơ và từ "Mẹ" tự nó đă là một bài thơ. Trong Kinh báo ân cha mẹ, Đức Phật diễn tả: “Cha mẹ già hơn trăm tuổi c̣n thương con tám mươi, ân ái có đoạn chăng chỉ hơi thở cuối cùng”. T́nh nghĩa ấy, ân đức ấy bao la trời biển, lời lẽ nào nói cho hết.
Mẹ của bạn có thể không biết Ngày của Mẹ là ngày nào, thậm chí nhiều khi bà c̣n không biết rằng có tồn tại một ngày như vậy. Nhưng không nên v́ thế mà bạn bỏ qua cơ hội để bày tỏ t́nh cảm với mẹ - t́nh yêu đầu đời của ḿnh.