Sau 5 năm, tôi rơi vào hoàn cảnh khốn khổ và nhục nhă v́ vợ.
Tôi và vợ yêu nhau được 3 tháng th́ quyết định tiến tới hôn nhân. Thật ḷng ban đầu, tôi không có nhiều t́nh cảm với vợ nhưng lúc đó do tuổi cũng nhiều và hai gia đ́nh cùng làng nên quyết định lấy nhau để sớm ổn định.
Dù xuất phát điểm không có nhiều t́nh cảm, vợ chồng tôi khá ḥa hợp. Cuộc sống của gia đ́nh tôi có hai năm yên ấm trước khi tôi gặp biến cố.
Tôi tiết kiệm được 700 triệu đồng dự tính vay mượn thêm để xây nhà nhưng nghe lời bạn đă dồn hết tiền đầu tư kinh doanh. Do tin tưởng bạn nên tôi chủ quan không kư kết giấy tờ cẩn thận, tôi bị bạn lừa toàn bộ số tiền tiết kiệm.
Từ ngày xảy ra chuyện, vợ tôi luôn trách móc và nói tôi nặng lời. Kinh tế gia đ́nh tôi lao đao, các khoản chi đều bị thắt chặt lại.
Cuộc đời tôi gặp nhiều biến cố về quá tin người (Ảnh minh họa: Pngtree).
Sau đó, anh họ rủ tôi sang Hàn Quốc lao động để có một khoản tiền xây dựng nhà cửa và lo cho gia đ́nh. Thời điểm đó, tôi đi làm công nhân tại công ty cơ khí, mỗi tháng lương được 10 triệu đồng.
Vợ tôi ủng hộ việc tôi sang nước ngoài, dù con tôi c̣n nhỏ, vợ tôi bảo có gia đ́nh nội ngoại hỗ trợ nên không có ǵ phải lo lắng. Tôi cũng thấy đó là con đường duy nhất giúp tôi có thể kiếm tiền nhanh nên không nghĩ nhiều mà quyết tâm đi.
Được người nhà bảo lănh, tôi sang Hàn dễ dàng, các khoản chi phí tôi cũng được cho vay. Tôi khỏe mạnh và làm việc chân tay quen nên khi sang nước ngoài, tôi kiếm được nhiều tiền v́ có thể làm thêm ngoài giờ.
Tôi nhanh chóng trả được tiền vay anh họ chỉ sau hơn hai tháng. Sau đó, tôi gửi tiền về cho vợ đều đặn và chỉ bớt lại tiền đủ chi phí sinh hoạt.
Ban đầu, tôi chỉ dự định đi 3 năm nhưng thấy kiếm tiền tốt nên ở lại làm 5 năm. Trong thời gian làm tại Hàn, tôi chỉ gọi điện về hỏi thăm gia đ́nh nhưng không về chơi v́ muốn tiết kiệm tối đa chi phí.
Vợ tôi nhiều lần bày tỏ nhớ chồng và muốn tôi về chơi dịp lễ Tết nhưng tôi đều động viên, an ủi vợ cố gắng chờ đợi.
Dịp Tết vừa rồi, tôi về nước sau 5 năm biền biệt cày cục kiếm tiền. Con gái tôi đă lớn lên trông thấy, bé vẫn nhận ra tôi v́ thường xuyên gọi video nhưng không mấy t́nh cảm. Vợ tôi rất vui khi tôi về.
Cả nhà tôi sum vầy vui vẻ, những dự định ấp ủ bấy lâu tưởng sẽ thực hiện được nhưng tôi một lần nữa rơi vào t́nh cảnh bất lực và bế tắc. Tôi bàn với vợ về việc xây nhà, với số tiền trong suốt 5 năm tôi gửi về, chúng tôi có thể xây một ngôi nhà khang trang và có khoản vốn để làm ăn.
Vợ tôi chần chừ măi và bảo tôi chưa cần thiết xây, thư thư ít ngày rồi tính sau. Nhưng tôi vẫn quyết bảo vợ rút tiền, tôi sẽ thuê thiết kế và hỏi đội thợ để triển khai thật sớm.
Vợ tôi cứ quanh co măi, tôi bắt đầu thấy lo. Tôi hỏi vợ thẻ để tự đi rút tiền nhưng vợ tôi nhất quyết không đưa.
Sau khi tôi làm quyết liệt, vợ tôi nói khiến tôi bàng hoàng: "Tiền nuôi con hết rồi, 5 năm anh đi bao nhiêu việc phải lo, cỗ bàn rồi học hành con cái!". Tôi không giữ được b́nh tĩnh nên đă tát vợ rất đau. Sau cái tát đó, cô ấy đ̣i ly hôn.
Tôi cũng thất vọng và mệt mỏi nhưng chưa có ư nghĩ sẽ ly hôn, gia đ́nh tôi chỉ vừa được đoàn tụ. Nhưng vợ tôi nhất quyết đ̣i ly hôn và làm to chuyện. Tôi không thể cứu văn được, cũng quá đau đớn v́ cách hành xử của vợ nên đồng ư ra ṭa.
Tôi trắng tay sau 5 năm làm việc không ngừng nghỉ nơi xứ người. Vợ tôi sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn, cô ta về nhà mẹ đẻ ở. Tháng trước, tôi vừa nghe tin cô ta đang đào móng xây nhà và đang yêu trai tân.
Tôi cảm thấy cuộc đời quá bất công với tôi, ngay cả những người thân thiết nhất cũng lừa dối tôi. Nhưng cũng có người cho rằng, tôi có phần sai khi đi biền biệt không về thăm nhà. Tôi phải làm sao để đối mặt với chuyện này và nghĩ thông suốt hơn đây?
VietBF@sưu tập