Người giả mù có tên Carmen Jiménez tuyên bố với gia đình mình. Bản thân đã bị mất thị lực vĩnh viễn sau khi phẫu thuật mắt thất bại.
Khi nghe tin, gia đình và bạn bè đều cảm thấy thương tiếc cho cô. Họ ở bên động viên tinh thần để Carmen Jiménez vượt qua khó khăn.
Chẳng bao lâu, Carmen Jiménez đã bắt đầu cuộc sống mới, là người mất thị lực, không nhìn thấy gì. Từ đây, sinh hoạt của cô cũng có những thay đổi chấn động.
Môi khi ra ngoài hay đi đường, Carmen Jiménez phải dựa vào gậy chỉ đường để tránh vấp ngã hay tông vào người khác.
Những công việc bình thường như đi chợ, nấu ăn hay dọn dẹp nhà cửa,... đều trở thành những công việc khó khăn và Carmen phải nhờ đến sự trợ giúp của người khác.
Thậm chí, cô còn nhận được trợ cấp khuyết tật của chính phủ. Dù bị mù nhưng Carmen vẫn rất lạc quan và vui vẻ. Trong mắt mọi người, Carmen là người tích cực và mạnh mẽ, không bị bệnh về mắt đánh gục tâm trí.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua mọi người xung quanh dần phát hiện Carmen có những hành động rất đáng nghi.
Dù đã bị mù, nhưng Carmen luôn trang điểm tỉ mỉ, đánh phấn mắt, má hồng, tô son phối hài hòa trên khuôn mặt trước khi ra ngoài.
Điều này làm mọi người tò mò, làm sao mà một người không nhìn thấy có thể trang điểm chuyên nghiệp như vậy?
Hơn nữa, gia đình của Carmen cũng vô tình bắt gặp vào một đêm khuya, trước chiếc TV trong phòng khách phát ra ánh sáng huỳnh quang nhạt, Carmen ngồi trên sofa nhìn chằm chằm vào màn hình như đang xem rất hăng say.
Cảnh tượng này khiến mọi người nảy sinh nghi ngờ là thật sự Carmen có nhìn thấy hay không? Trước những nghi ngờ từ gia đình, Carmen đã viện rất nhiều lý do cho những hành động của mình.
Sau nhiều năm lừa dối gia đình, thì mãi sau này khi đã 57 tuổi Carmen mới tiết lộ bí mật động trời cho mọi người là bản thân có thể nhìn thấy như bình thường.
Mọi người đều sửng sốt khi biết sự thật. Mặc dù trước đó họ cũng đã nghi ngờ có điều gì đó không bình thường về tình trạng của cô, nhưng sau lại bị những lý do quá mức hoàn hảo của cô lừa gạt.
Khi được mọi người hỏi về lý do tại sao lừa gạt gia đình như vậy, Carmen khiến cả nhà "dở khóc, dở cười", vừa bực nhưng cũng không nỡ trách móc.
Carmen giả mù do mắc chứng rối loạn lo âu, ám ảnh sợ xã hội và không thức giao tiếp với người khác.
"Tôi chưa bao giờ giỏi giao tiếp với người khác, và tôi thấy thật sợ hãi, mệt mỏi khi phải chào hỏi và nói chuyện với những người quen trên đường. Vì vậy, việc giả mù có thể giúp tôi tránh đi nhiều rắc rối không cần thiết" Carmen thẳng thắn chia sẻ.
Trước sự lừa dối của Carmen nhiều người tỏ ra bực mình khi bản thân bị lừa, quay như chong chóng. Họ thấy cô lố bịch và xúc phạm đến cộng đồng người khuyết tật.
Tuy nhiên, với những người thật sự hiểu họ sẽ đồng cảm với Carmen. Bởi những người mắc chứng rối loạn lo âu, ám ảnh sợ xã hội thì cách duy nhất để họ tồn tại trên đời là sống ẩn mình, tránh xa mọi người.