Trước khi trở thành 'nhà sản xuất trăm tỷ', Lư Hải đă từng sống trong cảnh nghèo khó, làm đủ nghề để kiếm sống.
Ở thời điểm hiện tại, Lư Hải chẳng c̣n là cái tên quá xa lạ đối với khán giả. Từng nổi đ́nh đám với vai tṛ ca sĩ, Lư Hải giờ đây c̣n trở thành diễn viên và là nhà sản xuất phim nổi tiếng với doanh thủ hàng trăm tỷ đồng. Ít ai biết trước khi có được thành công như hôm nay, nam nghệ sĩ đă từng phải vượt lên hoàn cảnh khó khăn trong quá khứ.
Trong chương tŕnh Du hành kư ức, Lư Hải từng kể về kỷ niệm năm anh 7, 8 tuổi đă phải lén lút đi bán hàng rong, di chuyển hàng hóa trên những chuyến phà. Thậm chí, có những lúc "trời xui may rủi" thế nào, Lư Hải bị mất hàng khiến nam ca sĩ lúc ấy chỉ biết đứng khóc nức nở.
Ông xă Minh Hà c̣n tâm sự về những khó khăn ngày ấy: "Để có vốn bán là cả một quá tŕnh. Ngày nhỏ tôi chưa có tiền, gia đ́nh đi tát mương bắt tôm cá mà không dám ăn, để tôi ra chợ bán lấy vốn. Đi bán th́ không phải ngày nào cũng suôn sẻ, lỗ rất nhiều. Có bữa th́ mất hàng, có bữa bị bắt là cụt vốn luôn.
Có một kư ức với má mà tôi không bao giờ quên. Ngày đó anh tôi 10 tuổi chở tôi 8 tuổi đứng đợi má lấy hàng từ 5 giờ chiều đến 7 giờ tối, hai đứa xanh mặt, đứng khóc, không biết làm sao. Ông anh mới một ḿnh chạy đi kiếm dọc đường th́ thấy má bị tai nạn được người ta đưa nhập viện. Một ḿnh ḿnh đứng tới khuya ôm 'kho hàng' đợi, may là má qua khỏi. Đó chính là cột mốc để nhà ḿnh không cho đi qua phà buôn bán nữa".
Đến ngôi trường cấp 3 đă từng theo học, Lư Hải bùi ngùi nhớ lại thời cắp sách đến trường. Nam ca sĩ không ngại kể về quá khứ của ḿnh, anh tâm sự về những lần nhặt ve chai để bán lấy tiền, lụm tấm lưới cũ mà người ta đă bỏ để thỏa măn đam mê chơi bóng chuyền, về chiếc quần rách phải may vá khắp nơi. Cũng v́ nghèo nhất lớp, anh bị bạn bè xa lánh.
"Ngày xưa có được một trái banh bóng chuyền là quư lắm. Tôi và bạn đi lượm sắt vụn, ve chai về cân kư bán để mua được trái banh. Nếu trái banh bị đứt chỉ th́ tôi cũng tự vá luôn. Không có tiền mua lưới đánh, tôi đi xem mấy sân bóng chuyền cái nào cũ bị người ta tháo ra th́ tôi mang về lấy dây chuối buộc lại. Tôi cũng thích nhiều người mà không ai thích ḿnh. Ngày đó tôi nghèo nhất nh́ trong lớp, được mọi người gọi là Hải 'tivi' v́ sau quần có nhiều miếng vá vuông vuông như cái tivi di động" - Lư Hải tâm sự.
Nhắc lại về sự t́nh cờ bén duyên với nghệ thuật, đạo diễn Lư Hải hài hước bày tỏ: "Hồi đó tôi là dân chơi thể thao, không biết ǵ về kịch. Tới khi nghe đồn có trường Nghệ thuật Sân khấu 2 xuống tuyển sinh mấy thằng bạn xúi tôi đi thi thử th́ tôi cũng chen chen đăng kư. Lúc đó cả ngàn người thi ấy chứ, mà tôi ăn nói không giỏi nên diễn dạng kịch câm vậy mà hên đậu. Trong khoảng năm 1986, lớp kịch tôi chỉ có 9 anh em mà phải vượt qua hơn 1.000 người".
Có thể nói, chính từ những tiểu phẩm nhỏ, những mảng nghệ thuật có vẻ như không thuộc về năng khiếu của ḿnh nhưng đă góp phần tạo nên một cuộc đời đầy thú vị của Lư Hải.