Thời tiết Hà Nội những ngày nóng khủng khiếp, buổi trưa chẳng muốn bước ra đường. Thú vui duy nhất là ngó qua khe cửa sổ ngắm ḍng người qua lại, rồi thấy bỗng chạnh ḷng. Tôi thích đi lắm, đi khắp nơi, nó giường như ngấm vào trong máu vậy, tôi có cảm giác nếu một ngày ai đó nói với tôi: không được phép bước qua cánh cổng, và dừng lang thang, chắc tôi sẽ nguyện t́m cách buông ḿnh trên ḍng sông để kiếm t́m tự do. Nhiều lúc tôi nghĩ ḿnh là một chú chim ưa nhảy nhót, rất yêu đời, tôi bằng quang với những khó khăn trong cuộc sống, tôi tin dù có tồi tệ đến đâu rồi cũng có cách để vượt qua, nhưng đôi lúc tôi lại trầm tư về chính cuộc đời của ḿnh
Người ta bảo cuộc đời con người giống như một cuốn sách v́ thế tôi muốn lật ngay trang cuối để nh́n thấy cái đích một chẳng đường dài của ḿnh. Ngàn lời nói, ngàn lời hứa hẹn, một tương lai đẹp đẽ cũng khó thể nào bằng thực tại.
Đôi khi, tôi thích vẽ, thích viết, thích nấu nướng, đôi khi tôi lại buông thơng cả tháng trời chỉ ngồi im và nghĩ về chuyện đời. Vài người nói ngưỡng mộ cách sống lạc quan và đầy màu sắc của tôi. Ngay cả bạn thân như h́nh với bóng của tôi cũng nói: tớ thích cách cậu chiếm trọn 24h mà không giành cho ai lấy một chút kiểu như kể cả bỗng dưng những người bạn thân biến mất th́ cuộc sống của cậu không có ǵ thay đổi.
Rồi cũng đến lúc phải nh́n vào sự thật, tôi đă trưởng thành và mặt trái của sự trưởng thành là bạn sẽ mất gần hết những rung cảm, tất cả sẽ chỉ c̣n lại một cái đầu lạnh ngắt chỉ biết đến hơn thua, được mất. Nhưng tôi nghĩ: những con người có thể sống đơn giản mới chính là những người hạnh phúc nhất. Tôi đọc đâu đó có nói:" hạnh phúc là thứ quư giá nhất của con người nên tạo hóa mới mang giấu nó đi để cả cuộc đời con người cứ măi phải t́m kiếm. "
Những kẻ phụ nữ bên cạnh tôi càng nhiều tuổi càng khó kiếm t́m hạnh phúc, khó lấy chồng, tôi không nghĩ họ kém cỏi hay thiếu xinh đẹp. V́ những người tôi quen đều là những người có địa vị xă hội và ngoại h́nh bắt mắt. Nhưng vấn đề lớn nhất của họ theo cá nhân tôi là do họ sống quá thận trọng. Thận trọng quá đôi khi người ta hiểu rằng khó tính. Nếu nước mắt của thiếu nữ 20 tuổi long lanh lấp lánh th́ khi 30t tôi thấy vị của nó cay mặn và đau khổ hơn rất nhiều. Họ bảo: "tôi không thể yếu đuối". Th́ đúng nhưng chúng ta sinh ra là phụ nữ, người ta gọi là phái yếu th́ tại sao phải gồng ḿnh sống mạnh mẽ. Hăy mở ḷng và đón nhận thế giới. Cho dù ngày hôm qua đau khổ thế nào đi nữa, th́ ngày mai c̣n chưa tới.
Bạn có thể bắt đầu lại,
Ngày qua tháng qua, người ta xây dựng từng viên từng viên gạch khiến bức tường thành trong tim càng trở nên kiên cố, họ chỉ quan tâm đến làm việc, học tập, đam mê và mặc kệ mọi thứ cho đến khi bóng đêm bao phủ. Nhưng rồi một ngày sẽ cảm thấy trái tim không c̣n muốn đi lang thang.