Thời xưa phụ nữ cũng chịu khó làm đẹp. Họ tắm trắng bằng cách ǵ mà trông ai cũng trắng bệch như ma? Tiêu chuẩn của cái đẹp và sang trọng ngày xưa quá khác so với hiện tại.
Dù ở thời đại nào th́ sở hữu 1 làn da trắng luôn là ước mơ của nhiều người, đặc biệt là phái đẹp.
Nhưng trắng thế nào mới là đẹp, phải chăng cứ "trắng bệch như ma" như phụ nữ ở cái thời Elizabeth mới là tuyệt hảo? Câu trả lời chắc chắn là không rồi...
Trang điểm với khuôn mặt trắng bệch mới là "mốt" thời Elizabeth I
Ngược ḍng lịch sử, ít ai biết rằng, vào thế kỷ 16 - nữ hoàng nước Anh - Elizabeth I nổi tiếng với làn da trắng cùng mái tóc xoăn đỏ - tạo ra xu hướng "đẹp - độc".
Bà được coi là tiêu chuẩn cho vẻ đẹp thời bấy giờ nên chẳng lạ khi phụ nữ tầng lớp quư tộc bắt đầu đổ xô đi t́m mọi cách để có nước da như thế.
Và cũng bởi những phụ nữ tầng lớp quư tộc tin rằng, chỉ có những phụ nữ sống trong giàu sang mới có được làn da trắng bóc, c̣n phụ nữ ở tầng lớp thấp th́ có làn da tối màu thiếu sức sống mà họ càng cố công t́m cho ra công thức làm trắng da cấp tốc.
Để có làn da "trắng sứ" giống Nữ hoàng, phái đẹp thời xưa đă sử dụng 1 loại bột làm trắng là bột ch́ carbonat (thường sử dụng trong hội họa), giấm, lưu huỳnh, phèn hoặc tro thiếc để bôi lên mặt.
Phương pháp này đă cho họ 1 làn da trắng bệch - mịn ngay lúc đầu nhưng dần ngả sang vàng ố 1 thời gian sau đó.
Những chất này vô cùng độc hại cho cơ thể con người nhưng v́ làm đẹp mà nhiều người đă "bất chấp", sử dụng chúng như một cách phổ biến để làm đẹp.
Và hệ quả là, những ca ngộ độc ch́ "xảy ra như cơm bữa" ở thời kỳ này. Người bị ngộ độc ch́ có thể bị tổn thương thần kinh dẫn đến bị liệt hoặc thậm chí là tử vong.
Cần biết rằng, tác hại của ch́ trong mỹ phẩm sẽ không biểu hiện ngay, nhưng về lâu dài sẽ thẩm thấu qua da, gây dị ứng cho làn da và ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe.
Nếu để ch́ trên da mặt quá lâu, da sẽ bị xấu đi khoảng 80% so với làn da ban đầu nữa cơ.
Thật may là phương pháp làm đẹp này đă bị tuyệt chủng không lâu sau đó. Tuy cách làm đẹp này độc hại cho cơ thể con người, nhưng không thể phủ nhận rằng ở thời kỳ đó, nó được cho là có tính thẩm mĩ cao.