Hòa hợp dân tộc thì phải gác lại quá khứ. Đằng này cứ biểu dương lực lượng chống Mỹ thành công rồi lại mời Mỹ tham dự. Chẳng ai rảnh đi tới một bữa tiệc mà bữa tiệc đó để chửi và châm biếm mình cả. Họa chăng chỉ có mấy kẻ tâm thần.
Mới đây, chính quyền Tổng thống Donald Trump đã yêu cầu các nhà ngoại giao cấp cao của Mỹ tại Việt Nam không tham gia các sự kiện kỷ niệm 50 năm kết thúc chiến tranh.
Ăn mừng thống nhất đất nước rồi lên tivi kêu gọi hòa hợp dân tộc, vừa nhẹ nhàng vừa nhân văn, mang biểu tượng hòa bình thì không muốn. Đằng này cọp beo lôi vũ khí ra diễu binh — mà toàn vũ khí cổ lỗ sĩ để thiên hạ cười chê — còn mời thêm giặc Trung Quốc và dàn đệ tử của Trung nữa. Mỹ sắp tới chắc chắn sẽ có động thái mới với Việt Nam.
Cộng sản Việt Nam giống như Chí Phèo thời 5.0 vậy. Miệng thì bô bô chửi Mỹ tỏ vẻ yêu nước, nhưng sau lưng lại âm thầm đẩy con cháu ra nước ngoài định cư.
Hạnh Nhân
MỪNG GÌ?
Tháng tư ấn tích quốc tang,
Triệu người lệ đổ khóc vang khung trời,
Quỷ vương tàn ác đổi đời,
Miền Nam vỡ nát vào thời đau thương,
Dép râu nón cối ngập đường,
Khỉ rừng tràn ngập quê hương điêu tàn,
Búa liềm m.áu đỏ ngập tràn,
Thờ mao lạy mác phá tan Lạc Hồng,
M.áu xương dân tộc chất chồng,
Mừng gì? Ngày ấy bọn không tình người,
Cờ mang m.áu đỏ ngập trời,
Mừng gì chiến thắng muôn nơi lệ nhòa,
Mừng gì ngày m.áu chan hòa,
Mừng gì xương cốt dân ta ngập đường,
Mừng gì ngày nát quê hương,
Mừng gì ngày ấy tang thương giống nòi,
Mừng gì lệ đổ muôn nơi,
Mừng gì dân tộc tả tơi oán thù,
Ba mươi ngày phủ lệ mù,
Hoan ca khơi lại thiên thu nỗi sầu,
Chiến tranh khăn trắng quấn đầu,
Mừng gì hỡi bọn đầu trâu khỉ rừng,
Mừng gì lễ hội tưng bừng,
M.áu xương dân tộc ăn mừng vui sao,
Mừng gì giọt lệ vẫn trào,
Mừng gì tổ quốc m.áu đào thành sông,
Mừng gì con cháu Tiên Rồng,
G.iết nhau khơi lại chất chồng oan khiên,
Mừng gì đau khổ triền miên,
Mừng gì đất nước hai miền nát tan,
Mừng gì tổ quốc hoang tàn,
Mừng gì triệu xác chất tràn núi sông,
Mừng gì xương trắng ruộng đồng,
Mừng gì hỡi bọn người không tình người,
Mừng gì hồn oán ngập trời,
Mừng gì đất nước nát thời chiến tranh,
Mừng gì chinh chiến m.áu tanh,
Mừng vui ơn tạ đàn anh nga tàu?
Mừng vui ghi nhớ hận sầu?
Mừng vui khơi mãi nỗi đau tương tàn?
Mừng vui tổ quốc giang san,
Chìm trong m.áu đỏ triệu ngàn xác khô?
Mừng vì lệ khóc khăn sô?
Quê hương th.ù hận cơ đồ tan hoang?
Mừng gì tổ quốc kinh hoàng,
Triệu ngàn xác rũ, xếp hàng cu li!
DIỄU BINH RẦM RỘ ĐỂ LÀM GÌ, TRONG KHI GIẶC ĐẾN NHÀ KHÔNG DÁM HÓ HÉ
Ngày 24/4/2024, đúng ngày Trung Quốc đưa quân đội sang Việt Nam tham gia diễu binh, nhiều tờ báo của Trung Quốc như : Hoàn cầu thời báo, Tân Hoa Xã… đã đăng tải những bức ảnh Cảnh sát biển Trung Quốc đổ bộ lên bãi đá Hoài Ân thuộc cụm Thị Tứ ở quần đảo Trường Sa và giương cao lá cờ đỏ năm sao để tuyên bố chủ quyền.
Báo chí Trung Quốc cuộc đổ bộ này diễn ra vào giữa tháng Tư, đúng thời điểm Tập Cận Bình sang thăm, ôm ấp các lãnh đạo Việt Nam. Việc báo chí Trung Quốc giữ bí mật những hình ảnh này và công bố ngay đúng thời điểm VN ăn mừng chiến thắng cho thấy “bạn vàng” đang muốn dằn mặt VN, họ chưa bao giờ coi VN là bạn.
Hiện tại hình ảnh này đã xuất hiện khắp nơi trên các trang mạng xã hội, nhưng gần 800 cơ quan báo chí nhà nước đang ăn lương từ tiền thuế của nhân dân lại không dám hé một lời.
Ngày 28/3/2024, Việt Nam đã lên án hành vi xâm phạm chủ quyền ở khu vực đá Hoài Ân, khẳng định chủ quyền của VN đối với quần đảo Trường Sa. Vậy tại sao chỉ sau 1 năm, chúng ta lại im lặng trước hành vi xâm phạm chủ quyền của “bạn vàng“ như vậy. Hay tại vì lỡ ký 45 văn kiện hợp tác rồi nên phải nhắm mắt cho qua?
Trong nước thì quân đội diễu binh rầm rộ, nhưng trách nhiệm giữ gìn biển đảo lại được đẩy sang cho ngư dân. Như vậy ăn mừng chiến thắng để làm gì?
Cô Ba
__________________
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
LẠI CÓ THÊM NGƯỜI DÂN BỊ XỬ PHẠT VÌ BÌNH LUẬN “ NÓI XẤU” CSGT
Phòng An ninh mạng và phòng - Công an TP Hải Phòng vừa xử phạt ông L.N.S. (trú tại quận Hải An, TP Hải Phòng) 7,5 triệu đồng vì sử dụng tài khoản Facebook cá nhân để đăng tải bình luận có nội dung được cho là đã xúc phạm lực lượng CSGT trên mạng xã hội.
Tuy nhiên, công an không tiết lộ ông S. đã bình luận như thế nào vì sợ người dân thấy ông nói đúng quá.
Lực lượng CSGT từ lâu đã mang hình ảnh xấu đối với người dân qua những lần chặn đầu xe c.ư.ớp bánh mì, gài bẫy, hoạnh họe, lớn tiếng với dân, thậm chí là “vung tay trúng má” người dân.
Thuốc giả, sữa giả hoành hành suốt 4 năm, lừa đảo diễn ra hằng ngày thì công an không phát hiện còn dân vừa bày tỏ bức xúc thì bị mời lên đồn ngay lập tức. Lực lượng công an chắc chỉ có nhiệm vụ là rình mò từng người dân để bắt phạt.
Cô Ba
__________________
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
THIÊN ĐƯỜNG XHCN VN CÓ QUÁ NHIỀU ĐIỀU GIẢ DỐI LỪA BỊP
Ở cái xứ sở hình chữ S “thiên đường XHCNVN”, người dân đang sống trong một xã hội mà “đồ giả” lên ngôi nhiều như hoa hậu, còn sự thật thì hình như biến dạng mất tiêu. Đại khái như:
- Bộ Y Tế: Cống hiến hết mình cho sứ mệnh... bán thuốc giả cho người nghèo, để bệnh nhân có trải nghiệm "sức khỏe là phù du, thuốc men là hư ảo".
- Bộ Giáo Dục: Chăm lo tương lai đất nước bằng cách bán điểm giả cho người giàu, tạo điều kiện cho trí tuệ nhân tạo – tức là nhân vật học giả nhưng bằng thật – phát triển không ngừng.
- Doanh nghiệp XHCN: Cân bằng xã hội bằng cách bán sữa giả cho cả người giàu lẫn người nghèo, đảm bảo công bằng, ai cũng có quyền... tiêu chảy như nhau.
- Ngành giao thông: Giữ nguyên hiện trạng “đường thì thật, ổ gà thì thiệt, mà thi bằng lái thì giả”.
- Ngành văn hoá: Diễn kịch ở nhà hát thì ít, nhưng diễn trò trong chính sách thì nhiều.
- Chính quyền: Cam kết minh bạch, chỉ đạo từ trên xuống đáy... giả vờ nghe dân, giả vờ vì dân, giả vờ do dân. Nhưng đừng vội bi quan! Ở xứ sở csVN, duy chỉ có con đường tiến lên Thiên Đường Xã Hội Chủ Nghĩa là thật – vì không ai từng đến đó trở về để phàn nàn. Còn nếu ai thắc mắc thiên đường đó ở đâu, xin thưa: vẫn đang... trên giấy. Và như mọi giấy tờ quan trọng khác ở Việt Nam – phải có dấu đỏ mới linh. Thế nên, hãy sống vui, sống khoẻ và luôn luôn ghi nhớ rằng: Trong xã hội đầy rẫy điều giả nầy, bản thân mình hãy luôn chân thành – để người ta còn biết chúng ta rất khác biệt với đảng viên csVN giả dối chân truyền!!!
"TS Phật học giả" Thích Nhật Từ cùng với Thích Trúc Thái Minh và Thích Chân Quang. Là 3 “ma tăng” phá Pháp giới, xuyên tạc đạo Phật một cách trắng trợn và ngang ngược nhất dưới chế độ csVN hiện nay. Nếu Thích Trúc Thái Minh dùng mê tín dị đoan để kiếm tiền bằng trò cúng "oan gia trái chủ", "thỉnh linh thức ra khỏi bào thai"... Thích Chân Quang kiếm tiền bằng trò hù dọa nhân quả, tâm đạo... thì Thích Nhật Từ còn trắng trợn ra giá: cúng 20k được phù hộ trong 1 ngày, cúng 50k được bình yên trong 1 tháng...
Bọn chúng lừa đảo bằng "vũ khí" tâm linh, nhân danh "cúng dường" để kiếm tiền tỷ tỷ, ghê tởm không kém gì bọn Kera, sữa giả, quảng cáo thuốc chữa bệnh... Song chúng còn đặc biệt tội lỗi và nguy hiểm hơn gấp nhiều lần, vì chúng hủy hoại Tôn giáo, hủy hoại huệ mạng của nhiều kiếp chúng sinh. Con đường những tên đội lốt thầy tu để lừa bịp bá tánh rồi cũng sẽ xuống 18 tầng địa ngục theo chân các chế độ cộng sản toàn cầu.
Hình như ở cái xứ XHCN Việt Nam cái gì cũng có thể giả, thậm chí thuốc độc cũng có thuốc giả. Có một người tên Nguyễn Văn Vĩnh ngụ tại Bắc Giang đã bị bắt vì tội sản xuất thuốc bảo vệ thực vật như thuốc trừ cỏ, thuốc trừ sâu và cả thuốc diệt chuột giả. Khi khám xét hiện trường tại nhà riêng của Vĩnh, Tổ công tác đã thu giữ 7.193 sản phẩm thành phẩm thuốc bảo vệ thực vật, khoảng 20.000 tem nhãn, gần 1.000 chai nhựa, 300kg nguyên liệu, nắp nhựa, thùng nhựa chứa dung dịch chất lỏng, thùng nhựa cùng nhiều máy móc và một số dụng cụ khác để sản xuất thuốc bảo vệ thực vật giả.
Nguyên liệu chủ yếu dùng để sản xuất thuốc bảo vệ thực vật là nước pha với phẩm màu, bột tạo độ sánh và sơn. Ngoài ra, các sản phẩm thuốc diệt chuột có thành phần chủ yếu là vỏ trấu, gạo, cám. Toàn bộ các sản phẩm đều không có hoạt chất dùng làm thuốc bảo vệ thực vật, không có công dụng trong bảo vệ thực vật khỏi sâu bệnh, diệt cỏ, diệt côn trùng, diệt chuột. Từ cuối năm 2024 đến nay, Vĩnh bán 10.700 đơn hàng cho khách hàng trong cả nước, doanh thu ước tính hơn 5 tỷ đồng. Thiệt tình hết biết.
Lão Thất
__________________
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
TÔ LÂM BẮT CHƯỚC TRUNG QUỐC, SIẾT CHẶT NGƯỜI DÂN VIỆT NAM!
Mới đây, Bộ Công an đề xuất tăng hình phạt tù với một số tội danh xâm phạm “an ninh quốc gia”. Trong đó có:
- Điều 108 - Tội phản bội Tổ quốc.
- Điều 109 - Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.
- Điều 113 - Tội khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân.
Phải sửa lại cho đúng thành:
- Điều 108 - Tội phản bội VIỆT CỘNG.
- Điều 109 - Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền VIỆT CỘNG.
- Điều 113 - Tội khủng bố nhằm chống chính quyền VIỆT CỘNG.
Làm gì có “nhân dân” ở đây! Những tội danh này đều rất mơ hồ. Đảng nói là “do dân, vì dân”, nhưng lại cáo buộc “nhân dân” lật đổ “chính quyền nhân dân” — thật quá mâu thuẫn.
Trong khi tham ô, tham nhũng ngân sách thì chẳng lo bắt, lại chỉ chăm chăm đàn áp những người bất đồng chính kiến.
Sau chuyến thăm Việt Nam của Tập Cận Bình, Bộ Công an đề xuất áp dụng mô hình kiểm soát người dân như Trung Quốc: cắt điện nước, cấm xuất cảnh đối với những ai vi phạm hành chính mà chưa nộp phạt.
Cứ đà này, doanh nghiệp nước ngoài sẽ rút đi hết, để lại cho Bộ Công an phân lô chia nền và xây nhà tù cho dễ quản lý.
Một “siêu bộ” chỉ giải quyết phần ngọn thì chẳng ăn thua gì đâu. Nhìn gương Syria đi: dù có đàn áp tàn ác đến mức nào, nhân dân cũng không khuất phục.
Sớm muộn rồi cũng có ngày ăn cám mà thôi.
Hạnh Nhân
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
BÊN THẮNG - BÊN THUA: NGÀY NÀO LÀ NGÀY CHIẾN THẮNG?
Nhìn lại lịch sử hơn 50 năm trước, đất nước bị chia đôi hai miền Nam - Bắc, mạnh ai nấy phát triển theo con đường riêng. Tuy tạm thời chia cắt, nhưng người dân hai miền vẫn được yên ổn làm ăn.
Thật không may khi thằng anh (Cộng sản Bắc Việt), với bản chất tham lam và thèm khát miền Nam trù phú — nơi từng là vùng đất lành chim đậu, đời sống yên bình, xã hội phát triển vượt bậc — đã quyết tâm chiếm lấy cho bằng được.
Để đạt mục tiêu đó, thằng anh đã lợi dụng lòng dân, tuyên truyền kích động tình nghĩa đồng bào miền Bắc, với những lời lẽ mỹ miều như “Miền Nam đói khổ, bị Mỹ đàn áp”… bla…bla…
Cuối cùng, thằng anh thắng cuộc nhờ vào sức mạnh tình cảm đồng bào miền Bắc dành cho miền Nam.
Nhưng thật lạ lùng: thắng rồi mà 50 năm sau, đất nước vẫn không ngóc đầu lên nổi. Đảng có tổ chức ăn mừng chiến thắng rầm rộ cỡ nào, hoành tráng ra sao, cũng không thể che giấu thực tế là sau nửa thế kỷ, ĐCSVN vẫn chưa đưa được đất nước thoát nghèo, thoát Trung.
Nhìn lại:
- Nền giáo dục, y tế, văn hóa xã hội đều suy đồi, xuống cấp;
- Quân đội quốc phòng thì rước giặc vào nhà;
- Khoáng sản tài nguyên thiên nhiên bị khai thác cạn kiệt, tan hoang.
Thế nhưng, đảng vẫn hô hào “đất nước phát triển” để tiếp tục lừa gạt người dân.
Anh thắng cuộc ư?
Nhưng 50 năm qua, anh chỉ đi ăn xin, ăn mày tứ phương, kể cả với những phe mà trước đây anh gọi là “kẻ thù”.
Suy cho cùng, anh có thể mưu lược trong chiến tranh, nhưng lại bất tài trong hòa bình, không đủ khả năng lèo lái đất nước vươn lên sánh vai cùng năm châu bốn biển.
Nếu còn tiếp tục “ăn mừng chiến thắng” trong khi đất nước vẫn lụn bại, thì xin thưa, anh chỉ là kẻ ăn mày dĩ vãng mà thôi.
Hoàng Thạch
__________________
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Đó là những ngày tháng rất khó khăn sau 1975, mà ngày nay ít ai trong giới trẻ biết dù họ thỉnh thoảng nghe đến cái gọi là 'Thời Bao Cấp'. Càng ít người nghe qua về chế độ tem phiếu, đốt sách, Đánh tư sản, Kinh tế mới, tù cải tạo, thảm nạn Thuyền Nhân, v.v.
Tem phiếu
Một phần trong nền kinh tế mới sau 1975 là ‘chế độ tem phiếu’. Mặc dù nó đã có từ 1957 ở miền Bắc, nhưng dân trong Nam chẳng biết gì! Theo chánh sách tem phiếu này, tất cả nguồn lương thực, thực phẩm và nhu thiết yếu cuộc sống được phân phối qua tem phiếu được cấp cho mỗi gia đình.
Nhà nước có những tiêu chuẩn cụ thể cho mỗi giai tầng trong xã hội. Một người dân được tiêu chuẩn 150 gram thịt mỗi tháng (tương đương với mức tiêu thụ thịt trung bình trong 1 ngày hiện nay của người trưởng thành), nhưng các cán bộ nhà nước thì được hưởng 300 gram đến 500 gram mỗi tháng, tuỳ theo cấp bậc. Gạo cũng được phân phối theo chế độ tem phiếu, và tiêu chuẩn theo giai cấp rất rõ rệt.
Những tiêu chuẩn như thế không thể nào đủ sống. Hậu quả là người dâ bị đói. Nên nhớ rằng miền Nam, đặc biệt là miền Tây, là vựa lúa của cả nước và người dân ở đây chưa bao giờ thiếu gạo ăn. Ấy vậy mà sau 1975 người dân bị đói vì thiếu gạo! Người ở thành thị đói hơn người ở nông thôn.
Danh từ 'ăn độn' có nghĩa là người ta phải trộn gạo với các nguyên liệu khác như khoai mì, đôi khi lên đến 60-70% để có một bữa ăn. Kiên Giang là tỉnh nông nghiệp, vậy mà ở Rạch Giá gạo được xem là hàng quí hiếm đến mức người ta phải cất giữ nó như sâm quí, chỉ dùng để nấu cháo khi đau ốm.
Đổi tiền
Ngày 22/9/1975, chánh quyền mới ra lệnh đổi tiền, 500 đồng tiền VNCH đổi lấy 1 đồng tiền Ngân hàng Việt Nam tức loại tiền mới. Mỗi gia đình (hộ khẩu) được đổi tối đa 200 đồng mới. Tiền cũ còn dư phải gởi vào ngân hàng, rút ra và đổi từ từ.
Người dân xem là một biện pháp làm nghèo dân chúng. Sau 1975 ai cũng nghèo. Lúc đó, xuất hiện câu ca dao: “Năm đồng đổi lấy một xu,/ Người khôn đi học [tập], thằng ngu làm thầy.”
Đốt sách
Sau 1975, rất nhiều sách báo xuất bản trước 1975 ở miền Nam bị thiêu huỷ. Nhà nước huy động thanh niên, thậm chí là trẻ em mang băng đỏ vào nhà của người dân để lục soát, tịch thu các thể loại sách vở, báo chí, băng đĩa. Một chủ tiệm cho thuê sách cạnh nhà thờ Ba Chuông (Quận 3, TPHCM) đã cho nổ một quả lựu đạn khi các em nhỏ đeo băng đỏ xông vào nhà để tịch thu sách.
Không ai biết con số chính xác là bao nhiêu, nhưng có vài con số đã được báo cáo. Nhưng năm 1977, một cán bộ tại TPHCM nói với báo chí quốc tế rằng có khoảng 700 tấn sách của miền Nam đã bị tịch thu và nghiền nát sau hai năm giải phóng. Ở Huế, một cán bộ cho biết hàng chục ngàn cuốn sách và tranh ảnh 'lạc hậu' về 'tình yêu ủy mị' và 'tìm kiếm niềm vui thể xác' đã bị đốt bỏ.
Linh mục André Gelinas cho biết một số lượng lớn trong khoảng 80,000 cuốn sách của thư viện Trung tâm Giáo dục Alexandre de Rhodes tại Sài Gòn đã bị đốt bỏ theo chánh sách tiêu diệt 'văn hóa tư sản'.
Đánh tư sản
Có đến ba chiến dịch “Cải tạo công thương nghiệp tư nhân”, thường gọi là “Đánh tư sản” ở miền Nam. Các đợt Đánh tư sản được đánh mã số X1, X2 và X3.
Đợt X1 khởi động sáng 9/9/1975, diễn ra tại 17 tỉnh thành miền Nam và Sài Gòn. Mục tiêu chánh là nhà ở đô thị, tịch thu tài sản và buộc cư dân phải di dời đến các vùng Kinh tế Mới.
Đợt X2 bắt đầu từ tháng 3/1978, kéo dài đến sau Đổi Mới (khoảng 1990). Đợt này tập trung vào tư thương, tiểu tư sản và các cơ sở sản xuất nhỏ – vốn là nền tảng kinh tế tự do được chính quyền VNCH hỗ trợ.
Song song với X2, đợt X3 diễn ra mạnh mẽ tại Sài Gòn, do Đỗ Mười trực tiếp chỉ huy. Mọi cửa hàng kinh doanh, từ lớn đến nhỏ, đều bị UBND TP.HCM ra lệnh đóng cửa. Các cơ sở buôn bán, nhà hàng, kho bãi, dịch vụ bị niêm phong. Tổ công tác bất ngờ ập đến, kiểm soát tài sản, khống chế gia đình, không cho ra vào. Mỗi tổ niêm phong gồm ít nhất ba người từ các cơ quan khác nhau, không quen biết nhau, bao gồm thanh niên xung phong, công nhân, sinh viên và thanh niên địa phương.
Hậu quả là ngành công nghiệp nhẹ, sản xuất hàng tiêu dùng và gia dụng bị phá hủy hoàn toàn. Các nhà máy nhỏ sản xuất nhu yếu phẩm như đường, bột giặt, giấy cũng ngừng hoạt động do chủ sở hữu bị quốc hữu hóa.
Nhà báo Huy Đức viết: "Không chỉ bị 'tước đoạt tài sản', các nhà tư sản còn bị buộc phải rời thành phố, cho dù, cũng như nhiều chính sách làm xáo trộn xã hội lúc bấy giờ, chủ trương đưa các nhà tư sản đi kinh tế mới cũng không được công bố một cách công khai, minh bạch. Ngày 10-4-1978, trên báo Sài Gòn Giải Phóng xuất hiện một bài báo dưới dạng 'hỏi-đáp', kiểu như một tài liệu được soạn sẵn rồi phát cho các cơ quan báo chí. Tính cưỡng bức của chính sách mà tài liệu này thể hiện là rất mạnh mẽ."
"Ông Võ Văn Kiệt thừa nhận: 'Lúc đầu, tôi cũng cứ tưởng cải tạo tư sản sẽ khác với cải cách ruộng đất, một sai lầm mà những người ở miền Nam chúng tôi nhắc nhau phải tránh. Nhưng, tiến hành rồi mới thấy, cách cải tạo tư sản thương nghiệp mà anh Đỗ Mười làm, cũng không khác gì đánh tư sản mại bản nhưng tràn lan hơn. Anh Đỗ Mười làm cải tạo cũng thành thật lắm. Giữa thập niên 1980, khi tôi ra Hà Nội vẫn thấy anh Đỗ Mười kêu những người buôn bán là bọn con buôn'. "
Kinh tế mới
Ngày nay, ít ai nhớ đến danh từ 'Kinh tế mới', nhưng thời đó (1975) là một nỗi ám ảnh lớn của cư dân Sài Gòn. Chủ trương là di dời 5 nhóm dân sau đây ra vùng kinh tế mới (theo lệnh ngày 19/5/1976):
• Người thất nghiệp
• Người cư ngụ bất hợp pháp
• Người cư ngụ trong những khu vực dành riêng cho công chức và quân nhân VNCH
• Tiểu thương gia, tiểu địa chủ, đại thương gia
• Người gốc Hoa, dân theo đạo Công giáo.
Có lẽ ý tưởng chánh là giảm số người thuộc VNCH tập trung ở những đô thị. Trong thời gian 1975-80, đã có 832.000 người từ Sài Gòn bị di dời về vùng nông thôn. Phương pháp di dời bao gồm cưỡng bức, thu hồi hộ khẩu, rút thẻ mua gạo và các nhu yếu phẩm, và cấm trẻ em nhập học khiến đối tượng phải di chuyển ra vùng nông thôn.
Tù cải tạo
Tù cải tạo là một vấn đề nhức nhối cho đến ngày nay. Sau 1975, nhiều người từng phục vụ trong chế độ VNCH tình nguyện đi học tập vì nghĩ rằng chỉ vài tuần là xong, nhưng không ngờ có nhiều người phải đi cả chục năm trời. Có nhiều người qua đời trong các trại tù cải tạo.
Chánh quyền mới không cho biết con số tù nhân cải tạo là bao nhiêu. Nhưng Encyclopedia of the Vietnam War, sau năm 1975, số sĩ quan, công chức và cán bộ VNCH bị bỏ tù khoảng hơn 1,000,000 người trên tổng dân số NVN lúc đó khoảng 20 triệu người. Tất cả bị giam tại trên 150 trại giam; theo đó khoảng 500,000 được thả về trong 3 tháng đầu; 200,000 bị giam từ 2 đến 4 năm; 250,000 bị giam ít nhất 5 năm, và năm 1983 (tức sau 8 năm) còn khoảng 60,000 người bị giữ lại.
Theo một bài báo: "Trong số trên 1,000,000 người bị tù sau năm 1975, theo những cuộc nghiên cứu ở Hoa Kỳ và Âu Châu, có khoảng 165,000 nạn nhân đã từ trần trong các trại tù cải tạo”.
'Thuyền nhân'
Sau 1975, nhiều người (kể cả giới trí thức) không thấy tương lai trên quê hương, nên họ tìm đường vượt biên. Nhiều người tù cải tạo sau khi được trả tự do họ đều tìm đường vượt biên.
Chế độ mới áp dụng 'chủ nghĩa lí lịch', nên ngay cả con em của họ cũng không có cơ hội học đại học và đóng góp. Chẳng hạn như trong qui chế chọn sinh viên đại học, họ chia học sinh thành 14 nhóm theo lí lịch của thân nhân. Nhóm 1 và 2 là con em của 'gia đình cách mạng' và được ưu tiên cho học dù năng lực học tập của họ rất kém. Ngược lại, những học sinh trong nhóm 13 và 14 sẽ không được đi học đại học vì được xem là con em của 'những sĩ quan cao cấp, hay là sĩ quan công giáo'.
Những người không thấy tương lai đành phải ra đi: vượt biển.
Rất khó biết chính xác có bao nhiêu người Việt đã vượt biên. Nhưnh theo Cao Uỷ Tị Nạn Liên Hiệp Quốc, trong thời gian 1975-1995, có chừng 800,000 người Việt vượt biên bằng đường biển và chừng 100,000 bằng đường bộ. Đa số là xảy ra trong thời gian 1975-1985 vì đó là 'cao trào' của làn sóng vượt biển.
Theo một nghiên cứu trên những thuyền nhân tới Thái Lan thì đa số (trên 50%) thuyền tới bờ bị hải tặc Thái Lan tấn công. Vẫn theo Cao Uỷ Tị Nạn Liên Hiệp Quốc, có ít nhứt 10% người vượt biển bỏ mạng ngoài khơi, 'vĩnh viễn không bao giờ tới miền đất hứa'. Dựa vào đó, chúng ta có thể ước tính rằng có ít nhứt 100,000 người Việt đã nằm trong lòng Biển Đông.
***
Sau năm 1975, miền Nam Việt Nam trải qua những biến đổi sâu sắc và đau thương dưới các chánh sách mới. Chế độ tem phiếu đẩy người dân vào cảnh thiếu đói, đặc biệt tại các đô thị, nơi gạo trở thành hàng hiếm ngay cả ở vùng lúa gạo như miền Tây. Chiến dịch đốt sách phá hủy di sản văn hóa miền Nam, với hàng ngàn (?) tấn sách bị nghiền nát, xóa bỏ dấu ấn của một nền văn hóa tự do. Các đợt “Đánh tư sản” (X1, X2, X3) triệt tiêu nền kinh tế tư nhân, tịch thu tài sản, buộc hàng ngàn người rời bỏ thành phố đến vùng Kinh tế Mới trong điều kiện khắc nghiệt.
Chánh sách di dời dân, tù cải tạo, và chủ nghĩa lí lịch gây ra sự phân biệt đối xử nặng nề, đẩy hơn một triệu người vào các trại giam, trong đó hàng chục ngàn người thiệt mạng. Hậu quả là làn sóng vượt biên ồ ạt, với khoảng 1 triệu thuyền nhân, nhưng ít nhứt 100.000 người đã bỏ mạng trên biển.
Những tổn thất về vật chất này để lại một vết thương tinh thần và xã hội, khiến hàng triệu người mất đi cơ hội xây dựng tương lai trên chính quê hương mình.
Cũng may vì từ giữa thập niên 1980, Việt Nam bắt đầu quá trình Đổi Mới (thật ra là quay về cách làm đúng, chứ chẳng 'mới'), đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong việc chuyển đổi từ kinh tế kế hoạch hóa sang kinh tế thị trường. Chánh sách này đã mở ra cơ hội phục hồi kinh tế và cải thiện đời sống người dân.
Các hạn chế từ chế độ tem phiếu dần được gỡ bỏ, người dân được tự do kinh doanh, sản xuất nông nghiệp và công nghiệp nhẹ khởi sắc trở lại. Nông dân được giao quyền sử dụng đất, sản lượng lương thực tăng, đưa Việt Nam từ chỗ thiếu đói trở thành một trong những nước xuất khẩu gạo hàng đầu thế giới.
Nhìn vào quá trình phát triển sau 'Đổi Mới' ai cũng nghĩ rằng Việt Nam đã bỏ lỡ một cơ hội phát triển hơn ngày nay. Đáng lí ra Việt Nam ta đã khá hơn nhiều.
Việc tập trung vào tăng trưởng kinh tế ngắn hạn thay vì đầu tư dài hạn vào giáo dục, công nghệ, và cơ sở hạ tầng chất lượng cao khiến Việt Nam chưa thể sánh ngang với các '“con rồng' châu Á như Nam Hàn hay Singapore. Ngoài ra, sự lệ thuộc vào Tàu và xuất khẩu thô và gia công, đã hạn chế khả năng cạnh tranh toàn cầu. Dù vậy, với dân số trẻ và hội nhập ngày càng sâu rộng, Việt Nam vẫn còn cơ hội vươn lên nếu tập trung vào đổi mới sáng tạo, giáo dục, và quản trị hiệu quả trong tương lai.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.