Trời về chiều, những con đường nhỏ trong xóm thường vắng lặng, ông Huân ngồi đăm chiêu dưới mái hiên ngắm nh́n giàn Clematis vừa ra hoa thơm ngát mà trong ḷng cảm thấy bất an. Mới khi năy bầu trời vẫn c̣n nắng nhẹ, mà giờ đă chuyển màu u ám và dường như sắp có mưa lớn. Từng cơn gió vần vũ những chiếc lá khô và cát bụi bay mù mịt. Đàn chim quen thuộc ngơ ngác gọi nhau t́m về tổ ấm. Thỉnh thoảng lại loé lên vài tia chớp sáng loà, rồi tiếng sấm nổ ầm ầm làm rung chuyển cả không gian. Vài giọt mưa bắt đầu lát đát rơi, rồi mỗi lúc mỗi lớn hơn.
Cúi nh́n chiếc đồng hồ trên tay, ông Huân sốt ruột lẩm bẩm:
- Trời sắp tối lại gió băo như vầy mà không hiểu cô ấy đi đâu chưa chịu về vậy cà…?
Ông đang mong vợ từ trưa tới giờ và lo lắng v́ không hiểu đă xảy ra chuyện ǵ với nàng, gọi điện hai ba lần cũng không bắt máy. Thời gian gần đây, ông nhận thấy khuôn mặt nàng có vẻ buồn bă khác thường. Nàng không nói cười như lúc trước. Cả đứa con gái nhỏ nàng cũng không buồn đùa giỡn với nó. Lúc nào cũng đăm chiêu ra chiều suy nghĩ, thỉnh thoảng lại thở dài. Có lần ông bắt gặp nàng với đôi mắt đỏ hoe. Những lần như thế ông đau ḷng tự hỏi không biết ḿnh có làm điều ǵ để vợ buồn ḷng hay không. Nhưng khi hỏi th́ nàng chỉ đáp gọn:
- Dạ không… thưa Không có chuyện ǵ hết ḿnh à!
Biết vợ có chuyện trong ḷng, lại giấu không muốn chia sẻ với ḿnh. Nhưng ông Huân cũng không ép. Ông tự nhủ, để thủng thẳng rồi hăy t́m hiểu xem sao.
Từ ngày hai người về sống chung một nhà, ông chẳng bao giờ để vợ có chuyện lo buồn trong ḷng bất kể lớn nhỏ. Ông luôn là người chủ động tạo không khí vui vẻ trong gia đ́nh để bù lại những thiệt tḥi mà nàng phải chịu hy sinh tuổi thanh xuân của ḿnh khi lấy ông làm chồng.
Năm nay ông Huân cũng xấp xỉ 60 tuổi. C̣n vợ ông chỉ mới ngoài 25 mùa xuân xanh. Ông biết ông đă quá già so với số tuổi của vợ, lại không may sở hữu đôi chân khập khiễng do xảy ra tai nạn xe cộ. Một tai nạn thảm khốc đă dẫn đến cái chết người vợ trước của ông cách đây gần chục năm. Mấy năm nay v́ đôi chân không lành lặn của ông cũng gây ít nhiều trở ngại trong sinh hoạt đời sống thường ngày, nên trông ông càng chậm chạp đáng thương hơn. Trong khi đó Nhàn vợ ông, người đàn bà một con càng ngày càng mơn mởn, xinh tươi như một nụ hồng. Ông luôn hiểu như thế và càng biết rơ một điều là nàng chẳng hề yêu ông như những đôi vợ chồng đồng trang lứa. Nàng chấp nhận lấy ông chỉ v́ ḷng ngưỡng mộ một người tri thức, đức độ và quan trọng hơn là nàng cần ở ông một chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cuộc đời ḿnh kề cả việc định cư của nàng.
Ông Huân là giáo sư dạy môn kinh tế học ở một trường đại học danh tiếng tại thành phố Los Angeles và ông đă gặp Nhàn ở một lớp học do ông giảng dạy. Nhàn là du học sinh và cô ấy đang theo đuổi học tŕnh cử nhân. Ngoài giờ học ở trường, nàng luôn được ông giúp đỡ và hướng dẫn rất nhiều từ chuyện học hành cho đến những sinh hoạt đời sống sinh viên. Bản tánh ông Huân là một người uy tín, tận tâm và chu đáo mọi vấn đề. Ông luôn đối xử với cô sinh viên nhỏ của ḿnh bằng cả tấm ḷng của một người từng trải kinh nghiệm cuộc sống ở nước ngoài nhiều năm và ông luôn xem nàng như người em nhỏ trong gia đ́nh.
Thời gian qua mau, Nhàn hoàn tất chương tŕnh bốn năm đại học. Buổi chiều hôm ấy, sau khi tham dự lễ trao bằng tốt nghiệp xong, nàng t́m đến văn pḥng của ông rồi buồn bă nói lời từ giă.
- Thưa thầy, hôm nay em đến đây để giă từ thầy v́ em phải trở về nước. Em chúc thầy ở lại mạnh khỏe và luôn b́nh an trong cuộc sống.
- Vậy hả em?
- Dạ.
Ông im lặng một lúc, cố nén cảm xúc, rồi nói tiếp:
- Thầy cảm ơn em đă luôn nghĩ đến Thầy. Thầy sẽ không quên những kỷ niệm giữa em và thầy trong những năm học vừa qua. Mới hôm nào em c̣n là một cô sinh viên chân ướt chân ráo ngây thơ ngồi ở lớp của thầy đó mà nay đă trở thành một cử nhân kinh tế rồi.
-Dạ em cảm ơn thầy nhiều. Cảm ơn thầy đă dạy dỗ em, cảm ơn thầy đă truyền đạt cho em vốn kiến thức quư báu và nhờ vậy em mới có ngày hôm nay.
- Vậy em quyết định về nước thật sao? Có khi nào em nghĩ đến chuyện ở lại đây và t́m một công việc thích hợp nào đó đúng với khả năng của ḿnh không? Theo thầy biết, có một số sinh viên sang đây du học rồi sau đó t́m cách ở lại luôn.
Nàng cúi mặt thở dài:
- Dạ thưa thầy em cũng có nghĩ như thế, nhưng em phải trở về trước đă, thưa thầy…! Bởi v́ thời gian du học của em cũng đă măn.
- À vậy! Thế th́ em đang làm đúng trách nhiệm của một công dân nước Việt Nam. Thầy cũng nghĩ như thế, khi chính phủ Việt Nam gửi sinh viên ra nước ngoài học th́ mục đích của họ là mong muốn tất cả sẽ trở về quê hương để phục vụ đất nước. Với một người có tŕnh độ và bằng cấp nước ngoài như em th́ việc kiếm được một công việc chuyên môn khi trở về nước cũng không khó lắm đâu, và đó cũng là điều nên làm em à…!
- Dạ không thưa giáo sư…
Nàng bỏ lửng câu nói rồi cúi xuống cố nén tiếng thở dài.
- Em cũng không biết phải nói thế nào để thầy hiểu.
- Có chuyện ǵ mà em buồn? Ông ôn tồn:
- Nếu em không cho tôi là người ṭ ṃ th́ em có thể cho tôi biết chuyện ra sao để xem tôi có giúp được ǵ cho em không!
- Dạ thưa giáo sư, qua t́m hiểu và theo lời kể của một số bạn bè cũng như người thân ở trong nước th́ có nhiều điều không dễ dàng như ḿnh nghĩ đâu thầy. Để có một công việc tốt và phù hợp với khả năng của ḿnh th́ cũng rất khó. Vả lại thời điểm này nền kinh tế Vietnam đang bước vào thời kỳ suy thoái trầm trọng. Các công ty, xí nghiệp sa thải công nhân hàng loạt. Đặc biệt lănh vực địa ốc đang bị đóng băng bởi nhiều nguyên nhân khác nhau, mà nguyên nhân chính làm ảnh hưởng đến nền kinh tế là do một số phe nhóm trong nước lạm dụng quyền lực hợp tác với những nhà doanh nghiệp thiếu lương thiện lẫn tầm nh́n xa đẩy giá bất động sản lên tận mây xanh so với giá trị thật sự của những tài sản đó. Nên mới để lại hệ lụy khôn lường hôm nay. Và ngoài ra c̣n rất nhiều nguyên do khác cũng góp phần làm cho nền kinh tế đang trên đà tuột dốc.
Ông Huân rời xa quê hương lúc c̣n trẻ và ông chưa từng trở lại Vietnam bao giờ. Nên ông không thể h́nh dung đời sống ngày nay ở trong nước ra sao. Trong mắt ông th́ Vietnam vẫn c̣n là một nước nghèo trong khu vực Đông Nam Châu Á. Ông khẽ nh́n cô sinh viên trẻ vừa tốt nghiệp ra trường mà ḷng cảm thấy xót xa thương cảm. Cô ấy đúng là một cô gái hiền lành, thông minh và học giỏi mà ông từng gặp. Nhưng không biết tương lai của cô ấy rồi sẽ ra sao? Ông im lặng bâng khuâng nghĩ ngợi.
Cuộc đời này quả thật có biết bao chuyện buồn phiền. Chính ông cũng là người đă từng nếm trải biết bao lo buồn trong cuộc sống. Có những lúc ông gần như ngă quỵ kể từ hôm vợ ông vừa qua đời. Đă bao năm rồi ông vẫn ở vậy và chưa từng nghĩ đến chuyện t́m kiếm một ai đó để sớm hôm bầu bạn. Mặc dù quanh ông cũng có rất nhiều người phụ nữ có chung hoàn cảnh và tất cả họ luôn sẵn sàng t́nh nguyện chăm lo cho ông. Nhưng ông chưa từng nghĩ đến chuyện đi thêm bước nữa, v́ chưa thể quên h́nh bóng của người vợ tào khang một thời gắn bó.
Cuộc đời ông lúc nào cũng trầm lặng như ḍng nước lững lờ trôi. Ông t́m vui bên cạnh những người bạn đồng nghiệp v́ họ luôn đem lại sự b́nh yên trong tâm hồn ông ở những năm tháng cuối đời.
Trước đây, thú đam mê theo đuổi những phát minh ở viện nghiên cứu ngoài những giờ đứng lớp. Nên chẳng bao giờ ông nghĩ đến việc chăm sóc bản thân hay tự tạo niềm vui cho cuộc đời ḿnh bớt tẻ nhạt hơn. Hơn lúc nào hết và bây giờ ông cảm thấy rất cần một người bạn đời. Trong giới đồng nghiệp, ông cũng quen biết nhiều người nhưng có lẽ v́ duyên chưa đến.
Ông thở dài băn khoăn. Cô gái này… nếu trở lại về Việt Nam có thể sẽ gặp nhiều rủi ro nhiều hơn may mắn.… Không… ông không thể để mặc cho số phận nàng có ra sao th́ ra… ông sẽ t́m cách cứu vớt nàng. Nhưng bằng cách nào đây…? Giúp cô ấy một số tiền ư! Điều này th́ ông sẵn ḷng. Sống ở nước ngoài mấy chục năm với cương vị của một giáo sư đại học nên thu nhập hằng năm của ông cũng khá. Ông có thể giúp cô ấy một số tiền tương đối dễ dàng để có một công việc tốt. Nhưng lỡ sau này mất việc th́ sao ? Lúc đó cuộc đời nàng sẽ ra sao? Chắc chắn nàng lại phải gặp khó khăn như buổi ban đầu. Khi ông đang c̣n phân vân chưa biết tính sao th́ Nhàn bỗng bật khóc. Cuối cùng nàng ngập ngừng nói ra lư do mà hôm nay nàng đến t́m ông, và nàng chỉ nói khéo cho ông hiểu để ông có thể cứu giúp nàng bằng cách nàng sẽ t́nh nguyện làm vợ của ông và chấp nhận lo lắng chăm sóc ông đến hết cuộc đời c̣n lại. Thốt ra những lời khó khăn đó nàng tự thấy xấu hổ nên cúi gằm mặt xuống. Ông thương cảm nh́n nàng rồi từ tốn nói:
- Không được đâu cô Nhàn à! Tôi già quá không sánh với cô.
- Không hề ǵ thưa thầy… miễn là giáo sư không chê em quê mùa. Được làm vợ để chăm sóc một người học thức và tử tế như thầy th́ cuộc đời em đă măn nguyện lắm rồi.
Ông nh́n nàng nghĩ ngợi một lúc rồi mới dịu dàng nói:
Thôi được rồi… để thong thả chúng ta sẽ bàn tính lại. Có thể tôi sẽ t́m cách khác để giúp em hơn là phải làm theo cách mà em vừa nói.
Như thế đó! Cuộc t́nh của họ lúc đầu chỉ là một cuộc trao đổi. Một bên cần nương dựa vào, c̣n một bên v́ ḷng trắc ẩn bởi sự cô đơn. Nhưng sau khi lấy nhau rồi th́ t́nh cảm mới mẻ đă nảy sinh giữa đôi vợ chồng chênh lệch tuổi tác. Ông thương yêu chăm sóc chiều chuộng nàng đủ thứ. Nàng cảm nhận ân t́nh của chồng đối với ḿnh nên cư xử với ông rất ân cần lễ phép. Ông cảm thấy sung sướng được hưởng thú vui gia đ́nh bên người vợ trẻ hạnh phúc, ngọt ngào chẳng khác chi ngày trước bên cạnh người vợ đầu. Trên khuôn mặt đẹp như hoa của vợ lúc nào cũng phảng phất một niềm hạnh phúc nhưng rất kín đáo. Là người từng trải, ông hiểu rằng tiền tài, vật chất Không đủ đem lại hạnh phúc cho một cô gái trẻ trung xinh đẹp như nàng. Nên ông luôn t́m đủ mọi cách để vợ ông được vui vẻ, thoải mái bên cạnh người chồng lớn tuổi. Căn nhà của ông từ dạo có Nhàn trở nên ấm cúng và linh hoạt hẳn lên. Không gian căn nhà lúc nào cũng vang tiếng cười nói dịu dàng, trong trẻo của nàng. Càng ngày nàng càng trở nên xinh đẹp hơn khi có người chồng tâm lư thương yêu vợ hết ḷng.
Thời gian trôi nhanh, thấm thoắt đă 3 năm trôi qua. Bây giờ, dưới mái ấm này đă có thêm một thành viên mới. Một bé gái trông kháu khỉnh dễ thương làm sao. Với đôi mắt to tṛn, đen láy, má lúm đồng tiền bên cạnh đôi môi chúm chím y hệt mẹ nó. Ông cưng con hơn cục vàng. Đi dạy th́ thôi, chứ về đến nhà là ông lao vào ẵm bồng và bông đùa với nó. Làm đủ mọi tṛ hề chọc cho nó cười. Căn nhà có tiếng trẻ con càng trở nên ấm áp biết bao. Cả đời ông chỉ ao ước có một đứa con gái. Người vợ trước của ông đă sinh cho ông hai người con trai và nay các con ông đă tốt nghiệp đại học. Sau nhiều năm sống trong cô đơn, giờ ông lại được làm cha đứa bé này th́ c̣n niềm vui nào hơn.
Đang miên man theo ḍng suy tưởng th́ Nhàn trở về với khuôn mặt không c̣n lo lắng như những tháng qua. Nhưng khi ông gặn hỏi măi nàng mới ngập ngừng thổ lộ sự thật.
- Ḿnh à! Suốt thời gian qua em có chuyện buồn trong ḷng. Nhưng em xin lỗi v́ đă giấu ḿnh bởi không muốn ḿnh lo lắng cho em. Ba tháng trước, em nhận được kết quả xét nghiệm máu và mọi thứ gần như sụp đổ trước mắt em v́ Bác Sĩ cho biết về kết quả ung thư. Bác sĩ đă phát hiện trong ṿm họng của em có tế bào tăng sinh bất thường. Lúc đó em không tin lời Bác sĩ nói v́ em nghĩ em có lối sống lành mạnh, lại c̣n trẻ th́ làm sao mắc bệnh ung thư ṿm họng được. Để đối chứng kết quả, em đă đến một trung tâm y tế khác để siêu âm. Tuy nhiên, đúng như kết quả lần trước, em lại biết được khối u rất nhỏ trong cuống họng phát triển nhanh hơn. Nhưng em vẫn không cảm thấy đau và có triệu chứng mệt mỏi ǵ hết. Bác sĩ cũng cho biết thêm là ung thư thuộc loại ác tính và đang ở giai đoạn IIB( được đánh giá là giai đoạn khá sớm nên tiên lượng c̣n dễ dàng cho việc điều trị). Tuy nhiên, tâm lư của em lúc đó vẫn rất khủng hoảng, đầu óc em trống rỗng, suy sụp hoàn toàn. Em nghĩ căn bệnh này chẳng khác ǵ là một “án tử “ đang treo lơ lửng trên đầu. V́ con em vẫn c̣n nhỏ dại. nghĩ đến anh và con, em đă cố gắng xốc lại tinh thần để điều trị với sự sát cánh của Bác Sĩ và Y Tá. Em đă chiến đấu để vượt qua cửa tử và trân trọng những ngày tháng trước mắt. Hiện tại bệnh t́nh của em cũng đă ổn định anh à…!
Ông nghe mà như trời đất quay cuồng. V́ tự thấy bản thân mang phần lỗi rất lớn bởi thiếu sự chu đáo đối với vợ. Nhưng ông kịp trấn tĩnh lại.
Ông nhẹ nhàng với vợ:
- Kể từ hôm nay em cố gắng ăn uống, ngủ, nghỉ điều độ, tập yoga và đi khám bệnh theo đúng chế độ điều trị của Bác sĩ. Em hăy an tâm điều trị và em luôn có anh bên cạnh. Sống là cho đi, phải cố gắng làm việc có ích để mỗi ngày đều được ư nghĩa hơn nghe em. Hăy giữ vững tinh thần và lạc quan để chiến thắng mọi thứ trên cuộc đời này. Ở nhà anh đă chuẩn bị cơm nước và đă tắm rửa cho con xong rồi. Thôi … ḿnh vào nhà chơi với con một chút rồi dùng bữa em nhé…!
Suốt những năm tháng sau đó, ông luôn sát cánh, dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc và động viên nàng. So với những người đàn ông khác ở trên đất Mỹ này, ông tự thấy ḿnh quá may mắn và hạnh phúc khi được sống cùng người vợ trẻ ngoan hiền và lễ phép. Ông thầm cảm ơn trời đất và luôn cầu nguyện cho gia đ́nh ông được sống trọn đời bên nhau.
____________________ ___
VietBFsưu tập