Cuối cùng, Quân đội và Công an nắm giữ hết quyền lực tối cao trong chính phủ đă gây lo ngại về bản chất quyền lực, dân chủ. Thay v́ cai quản bằng những nguyên tắc dân chủ, đất nước dường như đang bị kiểm soát bằng “dùi cui”, “súng đạn.” Khi quyền lực tập trung vào tay lực lượng vũ trang, chính sách thường khô cứng, thiên về duy tŕ trật tự hơn là phát triển xă hội, bảo vệ quyền lợi người dân.
Môi trường chính trị thiếu sự đa dạng tư tưởng, với tiếng nói phản biện thường bị xem là mối đe doạ. Điều này tạo ra một xă hội bị đàn áp, không có tự do ngôn luận và làm suy yếu nền tảng pháp quyền. Chính quyền sử dụng bạo lực để bảo vệ quyền lực, khiến khoảng cách giữa họ, người dân ngày càng lớn, gieo mầm bất măn.
Sự phát triển đất nước không thể dựa trên súng đạn mà phải dựa trên đối thoại, tư duy xây dựng, sự cởi mở. Phải cải cách để Quân đội và Công an chỉ đóng vai tṛ phụ trợ, đảm bảo quyền lực thực sự thuộc về nhân dân, từ đó đất nước mới có thể phát triển tự do, bền vững.
Viết Quang
__________________
|