Hương Yêu Mùa Đông
Hương thơ ấm sưởi t́nh cô lẻ
Hai góc trời xa nối mộng vời
Vào giấc mơ chung niềm ảo tưởng
Ru hồn trên bến lạnh đơn côi
Bầu trời trong suốt bóng trăng soi
Từng mảnh yêu thương lạc giữa đời
Phơ phất thông tàn trên đỉnh nhớ
Âm thầm liễu rũ giọt sương rơi
Đông về thôi thúc gợi niềm đau
Anh với cùng em bắt nhịp cầu
Đem khúc t́nh thơ xây bến mộng
Ru đời lạnh giá khối t́nh sâu
Chiều đông sương lạnh tỏa mênh mông
Vạt nắng buồn vương kỉ niệm ḷng
Anh gởi trao em t́nh viễn xứ
Hương yêu nồng ấm dưới trời đông
Viễn Phương
|