Chờ Trong Ảo Mộng
Phải chăng anh vẫn chờ mong
Để em vui đón trời hồng nở hoa
(MT)
Một vườn hoa thắm bao la
Hương xuân ngào ngạt la đà bướm ong
Yêu em một mối t́nh trong
Ngàn sau vẫn giữ giữa không gian nầy
Nhớ thương t́nh măi vơi đầy
Về nơi ảo mộng đắp xây bến chờ
Đường mây chiếc bóng xa mờ
T́m em rong ruổi bơ phờ gió sương
Trời chiều nắng hạ sầu vương
Cỏ cây man mác lạ thường xiết bao
Dạ sầu trổi khúc thương đau
Hoàng hôn rủ bóng xuyến xao cơi hồn
Nh́n trăng chênh chếch nỗi buồn
Hồn đơn phiêu bạt giữa muôn nẻo trời
Gọi t́nh theo gió xa khơi
Chừ em lạc bước về nơi chốn nào?
Bến chờ con nước lao xao! . . .
Thuyền nhân duyên hỡi!-Cớ sao chẳng về?
Viễn Phương