Trong chương trình Người kể chuyện tình. Với sự tham gia của ca sĩ Hồng Hạnh trong vai trò giám khảo. Tại đây, nữ ca sĩ chia sẻ đôi điều về cuộc đời và sự nghiệp của cô.
Tôi cảm giác như mình bị tẩy chay
Tôi là con của nhạc sĩ Nguyễn Hữu Thiết và ca sĩ Ngọc Cẩm, đôi song ca nổi tiếng một thời. Tôi thuộc thế hệ ca sĩ từng chiếm lĩnh sân khấu ca nhạc Sài Gòn thập niên 80, 90, đến nay vẫn còn ghi dấu ấn đậm nét đối với nhiều người nghe nhạc.
Tôi ít nhận lời làm giám khảo bởi tôi trăn trở về sự nhầm lẫn giữa cuộc chơi của gameshow với một cuộc thi thực thụ.
Tuy nhiên, khi nhận lời làm giám khảo Người kể chuyện tình, tôi cảm thấy vui bởi được nhìn thấy những ca sĩ tài năng trẻ cống hiến hết mình qua từng tiết mục.
Hơn nữa, ngồi ghế nóng cũng giúp tôi nguôi ngoai nỗi nhớ nghề, nhớ sân khấu. Trong suốt năm 2021 dịch bệnh, giãn cách, tôi không làm được gì.
Thời gian giãn cách, tôi chỉ ở nhà và xem nhiều chương trình. Tôi xem đồng nghiệp hát, xem những màn trình diễn của mình trên sân khấu. Tôi gom những bài hát yêu thích, đề ra kế hoạch để có thêm một số bài mới.
Ở lứa tuổi 50 này của tôi, lửa nghề là nghiệp duyên. Ngày xưa, tôi từng buồn khi âm nhạc có nhiều đổi mới, ca sĩ trẻ ồ ạt xuất hiện.
Tôi cảm giác như mình bị tẩy chay, không còn cảm thấy phù hợp. Tôi tin bói toán nên có đi coi một người thầy. Nhưng vừa gặp tôi, bà ấy đã phán tôi sẽ không bỏ nghề được.
Bà ấy còn nói tôi sẽ hát rất lâu, cỡ như danh ca Thái Thanh. Thái Thanh vừa qua đời năm 2020, khi đã 86 tuổi. Trước đó vài năm, bà vẫn còn đi hát.
Tôi đã ở tuổi 50, nhưng vẫn ấp ủ nhiều kế hoạch và niềm đam mê nghệ thuật. Tôi mong muốn sẽ có nhiều cơ hội hơn để được gặp gỡ và hát cho khán giả nghe.
Tôi không phải lo lắng về tiền bạc
Từ năm 1991, tôi đã vừa kinh doanh vừa ca hát. Tôi dùng kinh tế để nuôi nghề, để có tiềm lực đi hát. Tôi không phải lo lắng về tiền bạc, không phải thức đêm, suy nghĩ nhiều để giữ gìn thanh sắc.
Khi lớn tuổi, tôi đi hát ít hơn. Tôi không quá yêu tiền, không áp lực kiếm tiền bởi dù sao tiền cũng chỉ là vật ngoài thân.
Tôi có kinh tế vững vàng hơn so với người khác. Dù tôi không quá giàu có, nhưng tôi có đồng ra đồng vào, lấy ngắn nuôi dài, nuôi lấy đam mê.
Anh em trong nhà tôi từ lúc trẻ đã được tôi giúp đỡ nên lúc về già ai cũng ổn. Hiện tại, tôi sống yên bình với con trai.
Tôi chưa từng định hướng sau này cho con trai theo nghề ca hát. Con trai tôi tên Nguyễn Hữu Hồng Nhật, năm nay 29 tuổi.
Hồng Nhật mê ngành y, hiện đã hoàn thành tu nghiệp ở Hungary và về nước làm việc. Có con trai hiểu và cảm thông nghề ca sĩ của mẹ là niềm hạnh phúc.
Tôi tự hào khi con mình là một bác sĩ, có thể cứu giúp người bệnh. Trong thời gian trước khi mẹ tôi qua đời, cháu là người chăm sóc y tế cho bà ngoại và hiện nay chăm sóc y tế cho cả nhà.
Con trai tôi bây giờ đã lớn. Gia đình đã ổn định và là hậu phương rất vững chắc để tôi tiếp tục hoạt động nghệ thuật sau cuộc ly hôn với chồng người Nhật.
Tôi buộc phải hy sinh, rời xa con
Sắp tới, con tôi sẽ đi du học về chuyên khoa. Tôi buộc phải hy sinh, rời xa con. Hồng Nhật rất có hiếu. Con cũng rất lo lắng cho mẹ. Tôi cảm thấy còn được ở với con lúc con chưa lấy vợ là một điều hạnh phúc.
Con giống như món quà ông trời đã trao tặng cho tôi. Bây giờ con trưởng thành nên tôi để con ra đời gặp gỡ nhiều người trong thế giới rộng lớn, ủng hộ con hết mình việc học tập. Tôi tin con sẽ là một công dân tốt.
Hồng Nhật không chơi mạng xã hội, không biết nhiều về xu hướng giới trẻ. Con trai tôi nói chuyện không khoe khoang như những cậu ấm cô chiêu đồng trang lứa mà tư duy, tư chất rất trưởng thành bởi được trải nghiệm nhiều trong thời gian đi du học ngành y ở nước ngoài.