Ḍng Đời Vương Víu
Thu heo hắt giữa màn sương tuyết trắng
Cuối đời người khoảng vắng bước lần qua
Tiếng thời gian thoi thúc ánh dương tà
Vùng hư ảo âm vang lời đưa tiễn
Vui có mấy mà sao hoài đong đếm
Buồn thật nhiều không kiểm cứ đầy vơi
Cơi trần ai may rủi cũng ơn trời
Mặc tạo hóa đổi dời cho kiếp sống
Đêm thao thức đất trời xa lắng đọng
Mảnh hồn đơn lạc lơng chốn cô liêu
Như hoàng hôn vương víu áng mây chiều
Ta nuối tiếc thương yêu người vun đắp
T́nh thân hỡi!-Một đời ta ôm ấp
Dẫu u hoài che lấp nỗi niềm riêng
Măi cưu mang ngày tháng những ưu phiền
Xin một thoáng b́nh yên về cơi vắng
Thu California, Ngày Sinh Nhật
Viễn Phương